Đường Phong vốn muốn tìm hiểu một chút tin tức về việc vận chuyển vật tư vào Đại Tuyết Cung ba ngày sau, nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng, tên Khổng Lập này đối với những chuyện này hoàn toàn không có hứng thú, cả ngày chỉ biết mang theo mấy tên hộ vệ hoành hành bá đạo tại Định Khang thành, làm gì quan tâm đến việc vận chuyển vật tư gì chứ? Cho nên trong trí nhớ của hắn, ngay cả việc ba ngày sau phải vận chuyển vật tư đến cho Đại Tuyết Cung cũng không hề để ý, càng không nói đến biết người phụ trách lần này là ai.
Xem ra, tự mình phải đi nghe ngóng một chút rồi, việc này hẳn sẽ không khó lắm.
Làm quen một chút nhân vật cốt cán của Khổng gia trong trí nhớ của Khổng Lập, tránh lúc đụng phải bọn hắn lại diễn không giống. Đêm dài yên tĩnh, Thi Thi nằm trên giường truyền đến từng tiếng hít thở nói rõ nàng còn chưa ngủ, Đường Phong cũng không định quấy rầy nàng nghỉ ngơi, chỉ không biết nên an trí nàng thế nào.
Nhiều nhất ba ngày nữa, mình phải tiến vào Đại Tuyết Cung rồi, vậy nàng phải làm sao đây? Ngày mai nên tìm vài tên hạ nhân của Khổng gia đưa nàng về cái thôn nhỏ lúc trước a, Đường Phong thầm nghĩ.
Một đêm không xảy ra chuyện gì, sáng hôm sau Đường Phong đã tỉnh dậy từ rất sớm, nhưng dựa theo thời gian sinh hoạt nghỉ ngơi của Khổng Lập, hắn còn phải ngủ thêm một giờ nữa mới có thể rời giường, dưới sự bất đắc dĩ, Đường Phong cũng chỉ có thể nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong/451220/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.