Vừa rồi nhiệt huyết xông lên đầu, sau khi nói xong Dương Cảnh Thái cũng có chút hối hận, chính mình đường đường là Dương thiếu gia, không nên nói ra những lời thô thiển thế này, điều này không phù hợp với thân phận của hắn.
Thời điểm căm tức, nghe thấy những lời này của Đường Phong, sắc mặt đỏ lên, gương mặt tuấn tú vặn vẹo, phẫn nộ quát:
- Ai, lời này ai nói?
Quay đầu nhìn lại, vừa hay nhìn thấy Đường Phong từ phía sau lưng Hàn Hàng Trần đi tới, Dương Cảnh Thái giận dữ lập tức vỗ bàn một cái:
- Hàn Hàng Trần, quản đám rác rưởi dưới tay của mình cho tốt, nếu không ta đập nát miệng của hắn.
Mắng xong hắn cũng cảm thấy không thích hợp, bời vì giờ phút này Hàn Hàng Trần cũng đang rất kinh ngạc nhìn Đường Phong, giống như bị những lời bất khả tư nghị lúc nãy làm cho sững sờ.
Thằng này đang diễn trò sao? Trong lòng Dương Cảnh Thái nghi hoặc không thôi, đến cùng là đang giở trò gì?
Ngược lại tên mập mạp Thu Phong giả vờ giả vịt kia cũng ngừng khóc, trên mặt đầy thịt mỡ, đôi mắt ti hí híp lại, hơi nghiền ngẫm nhìn chằm vào Đường Phong, hắn chỉ cảm thấy tên sai vặt này có chút to gan lớn mật, thật sự không để ý quá nhiều.
Miệng Hạ Chỉ Mộng há thành một vòng tròn, sau nửa ngày mới khép lại, tuy bình thường nàng rất ghét hai vị thiếu gia của Dương gia và Hàn gia, sau lưng mắng bọn hắn không ít, mà khi ở trước mặt hai tên này chưa bao giờ mắng qua, hiện tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong/451412/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.