Lạc Uyển cùng Tĩnh Di ngồi quây quần bên nhau thưởng thức đồ ăn sáng, Lạc Uyển liền nhớ ra một vài chuyện nên nói:
"Chị có chuyện muốn nói với em đấy"
Tĩnh Di nghe vậy liền buông nĩa xuống, mắt ngước nhìn lên Lạc Uyển:"Có chuyện gì chị cứ nói đi ạ"
Lạc Uyển ấp úng nói:"Sắp tới chị phải đi làm nguyên tuần rồi, ngày trong tuần thì được về sớm còn hai ngày cuối tuần về rất trễ.
Sau này chẳng còn nhiều thời gian cho em nữa rồi"
Tĩnh Di nghe vậy thoáng buồn, Lạc Uyển nhận ra ngay điều đó khi nhìn vào ánh mắt Tĩnh Di.
Ánh mắt cô nói lên tất cả những suy nghĩ trong đầu cô, nhưng Tĩnh Di vẫn mỉm cười đáp:"Chúng ta ngày nào mà chả gặp nhau, chị cứ yên tâm đi làm em ở nhà vẫn rất vui mà.
Bây giờ em có nhiều bạn lắm, nhưng chẳng phải trong tuần chị được về sớm sao"
Lạc Uyển thở dài:"Nói về sớm như thế nhưng cũng phải 11h mới về được đến nhà, nhưng chị sẽ cố gắng dành thời gian thật nhiều cho em"
Cô cười tít mắt:"Đây là chị nói đấy nhé, em chỉ sợ làm phiền đến chị thôi"
"Ngày hôm nay chị không phải đi làm, chắc chắn tối nay chị sẽ dành thời gian thật nhiều cho em"
Tĩnh Di vui vẻ reo lên:"Thật sao ạ? Vậy em muốn làm rất nhiều điều cùng chị"
"Làm gì nào?"
Cô cười tủm tỉm:"Thì đến tối em sẽ bày trò cho chị, hôm nay Bạch Vân hẹn em đi uống cà phê sớm nên em đi trước nha chị"
Cô vừa nói xong thì quay sang chào tạm biệt Lạc Uyển rồi đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-ghe-ngang-tim-em/2573190/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.