Bất kể là ai, thái độ đối với Lệ Vi Lan đều là cung kính sùng bái, Lệ Vi Lan dẫn cô đi một vòng, khẽ thở dài nói: “Căn cứ này là của em. Mãi mãi là của em. Bọn anh sẽ chờ ngày em trở về.” Cho dù ngày đó sẽ không bao giờ đến.
“...” Trầm Chanh chỉ cảm thấy tim mình như bị ai đó nắm lấy, có chút chua xót khó chịu.
“Chanh Chanh,” Lệ Vi Lan nhìn cô, đột nhiên mỉm cười, “Chúng ta đang tốt lên, em phải chăm sóc tốt bản thân mình trước nhé?”
“...” Trầm Chanh do dự một chút, “Em đã chăm sóc tốt bản thân mình rồi.”
Khuôn mặt cô tái nhợt quá.
Cô trông mệt mỏi quá.
Nếu không phải vì lòng riêng của mình, thậm chí anh sẽ bảo cô đừng chơi game nữa.
Lệ Vi Lan nhịn những lời này trong lòng, cẩn thận nói với cô: “Phải sống tốt nhé? Chúng ta không cần phát triển nhanh như vậy...”
Lời anh chưa dứt, chỉ nghe căn cứ vang lên tiếng báo động “tít tít tít tít”, Trầm Chanh nhìn điện thoại, vốn là một chuyện khá nghiêm trọng, nhưng cô lại phì cười một tiếng!
Con trai nuôi muốn cô bớt nạp tiền, sống tốt, cô hiểu rồi!
Cô đã hiểu ý anh rồi, sau này cô sẽ thực sự bớt nạp tiền!
Nhưng khi cần nạp thì vẫn phải nạp! Nhưng cô thực sự sẽ chăm sóc tốt cuộc sống của mình hơn trước... Đây là do con trai nuôi của mình đã dịu dàng dặn dò.
[Căn cứ Đằng Long: đã bị tiêu diệt.]
[Thời gian đợt thây ma tiếp theo đến: 1 tháng. Bắt đầu đếm ngược ngay bây giờ. Xin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-nuoi-trung-boss-mat-the/2722558/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.