Lệ Vi Lan mím môi, khóe miệng ẩn hiện lúm đồng tiền: Tình cảm của cô đối với anh là một sự khích lệ to lớn. Đối với anh, mục tiêu lớn nhất hiện tại chính là một ngày nào đó họ có thể sống hạnh phúc bên nhau: “Nhưng nếu không có em, trên thế giới này sẽ không có anh cũng không có Noah, chúng ta đều sống vì em. Trước đây anh chưa từng nói câu này với em, nhưng hiện tại nguyện vọng lớn nhất của anh chính là chờ đến khi mọi bụi trần lắng xuống, chúng ta có thể sống bên nhau mãi mãi, đây cũng là động lực duy nhất thúc đẩy anh làm tất cả những điều này.”
“Duy nhất?” Trầm Chanh ngây ngốc mở to mắt: Cô tưởng rằng động cơ ban đầu khiến anh làm tất cả những điều này là vì anh không thể quên được mối hận bị coi là vật thí nghiệm ở Viện Khoa học! Cô chỉ ở đó có 24 giờ mà đã cảm nhận được đầy đủ sự áp bức và phẫn nộ đó, chẳng lẽ loại hận thù này không phải là động lực của anh sao?
Lệ Vi Lan gật đầu. Anh nhớ lại những con quái vật trong thế giới bên kia của Trầm Chanh.
Anh không muốn dọa cô, nhưng trong game đã trôi qua một năm, thời gian bên kia của cô theo lời cô nói thì đã trôi qua hai tháng, anh liền cẩn thận hỏi: “Trầm Chanh, mọi chuyện bên em đều ổn chứ?”
Thực ra lời này của anh chủ yếu là hỏi về “thứ đó”, thực ra cô vẫn có thể chơi game bình thường, những tài liệu đó của anh hẳn đã phát huy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-nuoi-trung-boss-mat-the/2722806/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.