Hai người ngồi dưới bồn hoa tàng cây nghỉ ngơi, Vu Tư Linh lót áo khoác Lê Nguyệt Uẩn phái dưới cảm thấy hơi ngượng ngùng: "Thật sự không thành vấn đề sao?""Không có gì đâu, dù sao quần áo cũng dùng cho việc tiện nghi của bản thân mà cái váy của em đẹp thế không nên để bẩn." Lê Nguyệt Uẩn nhoẻn miệng cười."Nhưng mà, cái này có thật sự không sao chứ?" Vu Tư Linh chỉ vào cổ áo hỏi trên đó thêu nhãn hiệu mà còn là một nhãn hiệu xa hoa nữa, "Không tiện lắm đâu?""Tiện thật mà, đảm bảo mua hàng pha ke trên mạng lại còn bao ship." Lê Nguyệt Uẩn mắt không chớp tâm không thẹn mà nói, ý đồ dời đi lực chú ý nàng "Váy này của em thật xinh đẹp, là được người ta tài trợ sao?""A đúng vậy, ông chủ nói gương nhân viên đại diện phải phù hợp với nhãn hàng liền đi thuê bộ váy này." Vu Tư Linh cúi đầu nhìn váy, "Cũng không biết đắt hay không, em chưa thấy qua bao giờ ạ."Đắt, đắt lắm luôn, Lê Nguyệt Uẩn thầm nghĩ.Lê Nguyệt Uẩn nhìn thời gian, hỏi: "Công việc hôm nay của em kết thúc rồi à?""Hả?" Vu Tư Linh quay đầu nhìn nàng một cái, ổn định cảm xúc hoảng loạn gật gật đầu, "Vâng đã xong rồi ạ, hoạt động diễn ra cả ngày mà em chỉ phụ trách ca buổi sáng thôi.""Vậy sao em lại đến đây?" Lê Nguyệt Uẩn truy vấn, "Triển lãm xe ở gần đây à?""Đúng vậy, sau khi kết thúc em đã cùng bạn đến xem triển lãm tranh." Vu Tư Linh nói xong, nhìn xung quanh một vòng lo lắng Đào Thư Cần đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-toi-moi-ngay-deu-gia-ngheo/2682656/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.