Lý mama được đưa đến bệnh viện.
Vu Tư Linh hốt hoảng, thuận miệng thăm dò một cô nhân viên ở bên cạnh: "Cho hỏi câu chuyện tình yêu giữa Lê Nguyệt Uẩn và người lao công mà các cô nói khi nãy, có thể kể tỉ mỉ một chút cho tôi nghe được không vậy?"
Cô nhân viên nhìn nàng một cái, thở một hơi thật dài.
Tuy rằng thiên kim Vu gia nghe nói tướng mạo khi lớn lên vô cùng xinh đẹp rung động lòng người, nhưng mà, Lý mama đã bầu bạn với các cô từ rất lâu rồi, nhặt rác cho các cô không phải là ngày một ngày hai nữa, nghiễm nhiên đã trở thành người trong gia đình.
Thử hỏi ngay tại thời điểm như này, mấy ai có thể vứt bỏ người nhà mà quay đầu đầu quân về phía phú nhị đại ác độc cơ chứ?!
Không, cô không phải là loại người như vậy! Từ nhỏ đã là bé ngoan của cờ đỏ năm sao (cờ Trung Quốc),học được những phẩm chất đạp đức tốt đẹp, cô tuyệt đối sẽ không thông đồng làm bậy!
"Xin lỗi cô, chuyện này tôi không thể nói cho..."
Đột nhiên bên cạnh có một đồng nghiệp từ đâu đó chui ra mà nói: "Để tôi kể cho cô nghe nè!"
Cô nhân viên: "???"
Cô nhân viên lập tức nói: "Chuyện này tôi không nói cho cô nghe thì còn có ai có thể nói cho cô nghe được chứ!"
Vài người tới vừa tranh vừa cướp mà kể một tràng ra, Vu Tư Linh rốt cuộc cũng đem cái tuồng ái hận tình thù quấn quyết si mê này mà nghe hiểu được đôi chút.
Sau khi Lê Nguyệt Uẩn tan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-toi-moi-ngay-deu-gia-ngheo/2682701/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.