Hai người ngồi trên bồn hoa dưới tán cây nghỉ ngơi, Vu Tư Linh ngồi lên áo khoác của Lê Nguyệt Uẩn, áy náy hỏi: "Thật sự không sao chứ?"
"Không sao, dù sao cũng là đồ giá rẻ, váy của em đẹp như vậy không thể để dính bụi được." Lê Nguyệt Uẩn mỉm cười.
"Nhưng cái này thật sự ổn chứ?" Vu Tư Linh chỉ vào cổ áo hỏi, trên cổ áo có thêu logo của một thương hiệu cao cấp, "Chắc là giá không rẻ, phải không?"
"Rẻ lắm, là hàng pha ke loại 1 mua trên Taobao, còn miễn phí vận chuyển nữa." Lê Nguyệt Uẩn nói dối không chớp mắt, cố gắng dời đi lực chú ý của Vu Tư Linh, "Váy của em cũng rất đẹp, là được tài trợ sao?"
"A đúng rồi, ông chủ nói hình thức phải sang chảnh một chút nên đi thuê bộ váy này." Vu Tư Linh cúi đầu liếc nhìn chiếc váy của mình, "Cũng không biết có đắt hay không, em chưa nhìn từng thấy."
Đắt, cực kỳ đắt , Lê Nguyệt Uẩn thầm nghĩ. Lê Nguyệt Uẩn liếc nhìn đồng hồ, hỏi: "Công việc của em đã kết thúc rồi sao?" "Hả?" Vu Tư Linh xoay đầu nhìn chị, dằn xuống sự hoảng hốt, gật đầu, "Ừm, kết thúc rồi, sự kiện diễn ra cả ngày nhưng em chỉ phụ trách ca sáng thôi." "Vậy sao em lại đến đây?" Lê Nguyệt Uẩn hỏi tới: "Triển lãm xe ở gần đây sao?" "Đúng vậy, kết thúc triển lãm em đi theo bạn xem triển lãm tranh." Vu Tư Linh nói xong, nhìn quanh một vòng, lo rằng Đào Thư Cần đột nhiên chạy tới tìm cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-toi-ngay-nao-cung-phai-gia-ngheo/2751082/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.