Vài canh giờ sau, bầu trời đầy sao.
Tiểu Hắc đứng bên cạnh Văn Hỏa Đỉnh.
Dưới sự bức bách của Ngô Tân, Tiểu Hắc khổ sở phun ngọn lửa đen nướng chín thịt dã thú vừa thu được và một số dược liệu.
Cửu Thiên ngồi dưới đất, đẩy thanh kiểm nặng nề ra, cười khổ nói: “Sư phụ, đây là thứ người muốn dạy nó sao? Để Tiểu Hắc học nướng thịt à?”
Ngô Tân cười nói: “Như thế nào, đây cũng là tay nghề.
Con cần phải tiết kiệm từng phút từng giây để tu hành, những việc vặt như nướng thịt hay săn thú cứ để Tiểu Hắc làm đi.
Ta thấy nó rất linh tính, học được cách nướng thịt là điều không thành vấn đề gì.
Tiểu Hắc, lửa lớn quá!”
Ngô Tân ấn tay xuống về phía Tiểu Hắc, Tiểu Hắc thấy động tác như vậy của Ngô Tân thì thật sự thu lửa lại.
Cửu Thiên thấy vậy không còn gì để nói, cúi đầu tập trung mọi lực chú ý vào thanh kiếm nặng trước mặt.
Từ ngày đầu tiên nhận được trọng kiếm vô phong này, Cửu Thiên đã cẩn thận cân nhắc về tám từ trên thân kiếm.
Mặc dù đến bây giờ vẫn chưa có thành tích gì, nhưng Cửu Thiên vẫn cảm thấy bản thân đã nhìn ra được chút gì đó.
Ngưng thần tĩnh khí, ánh mắt Cửu Thiên chậm rãi quét qua lại trên tám từ này.
Hôm nay dường như có gì đó khác biệt, nhìn nhìn, trong đầu Cửu Thiên chợt ‘nhìn thấy’ một đạo trọng kiếm bổ qua.
Một kiếm này đơn giản không phô trương, nhưng một cú chém đơn giản như vậy lại khiến cho Cửu Thiên có cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ton-dinh-cap/1864398/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.