Chương 330
Sở Trực, Sở Chính đều nghe thấy tiếng Cửu Thiên hét, nhưng bản năng võ giả của bọn họ vẫn khiến bọn họ phóng ra canh kình.
Chỉ một thoáng sau, bọn họ cảm nhận được đau đớn khi canh kình bị thiêu cháy.
Nỗi đau này như tới từ tận trong xương tủy, khiến ba người Sở Trực, Sở Chính, Hàn Liên đều phải kêu lên.
Cửu Thiên không ngừng gào thét: “Tản canh kình đi, nhanh lên, tản canh kình đi.”
Ba người nhìn Cửu Thiên không hề hấn gì, vội vàng tản canh kình.
Kể ra cũng kỳ lạ, ngay khi bọn họ tản canh kình đi thì những ngọn lửa kia hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến bọn họ nữa.
Hàn Liên không biết chuyện gì, ngẩn ngơ nhìn ngọn lửa xuyên qua cơ thể mình, lẩm bẩm nói: “Chuyện gì thế này?”
Cửu Thiên chậm rãi nói: ‘Đây gọi là trận pháp đáp trả sức mạnh. Con bạch hổ này mạnh bao nhiêu hoàn toàn dựa vào việc chúng ta phản kháng mạnh thế nào. Chỉ cần chúng ta không nhúc nhích, bạch hổ sẽ không lần theo được chúng ta.”
Nói xong, Cửu Thiên quay đầu nhìn về phía cổng trấn giữ.
Kim long trên cửa và kim long vừa nãy có phần không giống nhau.
Đầu rồng quay lại, đôi mắt rồng nhìn chằm chằm đám người Cửu Thiên.
Mắt rồng cất chứa uy áp mạnh mẽ mà thần thánh, một luồng khí tức mãnh thú hồng hoang bắt đầu lan tràn bốn phía.
Mắt thường có thể thấy được thân hình con rồng vốn bị khảm chặt trong cánh cửa, lúc này lại hơi nhô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ton-dinh-cap/1864923/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.