Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu lại, nhìn Hạ Tuyết đang dựa vào hành lang bên cạnh, nhìn hắn. . . . . .
Hắn không lên tiếng, quay đầu lại nhìn cánh cửa kia đóng chặt . . . . . . Hạ Tuyết có chút vui sướng khi người gặp họa, nhìn người này nói: "Đáng đời a! Người ta nói, trời sinh con nít để đòi nợ cha mẹ! Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! ! Ai bảo trước kia anh khi dễ tôi như vậy! Hừ!" Hàn Văn Hạo hừ lạnh một tiếng, không khách khí nhìn cô! Hạ Tuyết ôm vai nhìn hắn nói: "Sau này đừng trở lại, tránh tự mình chuốc lấy đau khổ! Tôi nói rồi, người này có đôi khi vô cùng đáng ghét! Anh lại không tin! Anh cùng nó ở chung một thời gian, nó sẽ chỉnh chết anh! Tôi thật là kỳ quái! Tại sao con gái người khác, tất cả đều nhu thuận hiểu chuyện nghe lời cha mẹ, tôi lại sinh một kẻ khác người như vậy! Cũng không biết lúc chế tạo nó, xảy ra vấn đề gì!" Hạ Tuyết vừa nói xong, lại nghe tiếng khóc con gái ở trong phòng truyền đến, cô tức giận, đẩy Hàn Văn Hạo, hung hăng đạp một cước lên cánh cửa, nói: "Con còn dám khóc sao! ! Có phải muốn bị đánh hay không?" Tiếng khóc bên trong lập tức dừng lại! Hai mắt Hàn Văn Hạo nheo lại, sau đó quay đầu nhìn Hạ Tuyết, có chút nghi ngờ nhìn cô, suy nghĩ xem có phải cô đem hận ý đối với mình, phát tiết trên người con gái hay không. . . . . . "Cô thường xuyênTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/397954/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.