"À? Hôm nay đi tìm hắn?" Hạ Tuyết nhìn đứa con gái có chỉ số IQ cao giống cha, lại ngây ngốc nói: "Nếu hắn không muốn gặp mẹ, vậy làm sao bây giờ?"
Hi Văn thở dài một hơi, lại cau mày nhìn cô nói: "Nếu hôm nay hắn không muốn gặp mẹ, ngày mai tìm tiếp! phim thần tượng không phải nói vậy sao? Nếu như yêu một người, phải có da mặt thật dày a! Hắn không gặp mẹ —— Mỗi ngày mẹ làm phiền hắn! Làm phiền đến khi nào hắn gặp mẹ mới thôi!"
"Nếu làm như vậy, hắn chán ghét mẹ thì làm thế nào?" Hạ Tuyết có chút lo lắng chuyện này.
Hi Văn nhún nhún vai nói: "Mỗi một chuyện, đều có hai mặt! Hoặc là thành! Hoặc là bại! Ít ra còn tốt hơn so với việc mẹ gọt vỏ táo, vứt quả táo, để lại vỏ a!"
Hạ Tuyết khẽ cắn môi, con ngươi trừng to, nghĩ tới những lời này.
Hi Văn lại cảm thán nhìn bà mẹ ngốc nghếch này, nói: "Ảnh hậu, con nghĩ mẹ cũng không phải là một người không có đầu óc a? Mẹ giống như một cây cỏ dại rồi ? Còn sợ lời nói dối lòng của cha sao? Con tin cha yêu mẹ!"
"Câu này, sao nghe rất quen thuộc a ——" Hạ Tuyết quay đầu nhìn con gái nói: "Đây không phải là câu mẹ thường nói cho con nghe sao? Lúc đó, là mẹ gạt người!"
"Mẹ!" Hi Văn bị chọc giận gần chết, nhìn mẹ! !
"Được rồi! Mẹ —— Mẹ —— Mẹ —— Đi công ty tìm cha của con! !" Hạ Tuyết vừa nghĩ tới mình muốn gặp Hàn Văn Hạo, trong lòng có chút xúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/681338/chuong-528.html