Lục Ngộ Hàn thỉnh thoảng nhìn xuyên qua kính chiếu hậu bên trong xe, nhìn đến ba người ngồi ở phía sau, Nini dựa vào trong lòng Đường Hạo Nam, rất giống một cắp cha và con gái...
Hạ Nhất Nhiễm nghiêng đầu, nhìn Nini trong lòng anh, một màn ấm áp như vậy, thoạt nhìn giống như là một nhà ba người.
Không có chút cảm giác ghen tị gì, ngược lại cảm thấy được thật đáng tiếc.
Rõ ràng là hai người yêu nhau, cuối cùng, hoàn toàn trái ngược, thậm chí trở mặt thành thù.
Rất nhanh đến bệnh viện gần đó, Nini té ngã không bị thương gì lớn, trên hồ sơ bệnh án, tuổi tác quả thật điền bốn tuổi, tuổi mụ của cô bé hẳn là bốn tuổi. Nhóm máu A cùng của anh một dạng.
Đường Hạo Nam nhìn bản ghi chép bệnh án, đôi con ngươi đen buồn bả, Hạ Nhất Nhiễm đi đến, lập tức đoạt lấy, "Đường tổng, rốt cuộc là trong lòng anh đang tính toán cái gì, nếu anh đem con gái của tôi dọa sợ tới mức té ngã chính là vì xem tuổi hoặc là nhóm máu của con bé mà nói, vậy anh..."
"Hạ Nhất Nhiễm! Đường Hạo Nam anh ở trong mắt em tới cùng biến thành cái hình dáng gì rồi hả?!" Lời cô châm chọc, để cho trái tim anh băng giá, trừng mắt nhìn cô, lên án quát.
Hạ Nhất Nhiễm hừ lạnh, "Anh dựa vào cái gì lại nhiều lần tiếp cận con gái của tôi?"
Đường Hạo Nam cười lạnh, khóe miệng châm chọc cong lên, "Tại Sùng Xuyên, Đường Hạo Nam anh muốn làm cái gì chính là làm cái đó!"
Anh nói xong, liền nhanh chóng xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-truoc-muon-tai-hon/1645234/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.