Ba tháng sau, nước Mĩ
Ngồi trong sân của biệt thự, Đường Hạo Nam một mình đang chơi cờ vua, lại nghe được từ trong nhà phát ra tiếng đập binh binh bàng bàng, anh vẫn đang tâm bình khí hòa, chính mình cùng chính mình chơi cờ.
"Đường Hạo Nam! Anh là kẻ biến thái! Thả tôi ra ngoài!" Tiếng quát tháo của Đồng Y Mộng như người điên truyền đến, người đàn ông khóe miệng gợi lên nụ cười tàn ác.
"Anh là tên cặn bã! Thả tôi ra ngoài! Nơi này là nước Mĩ! Anh cầm tù tôi như vậy, không sợ bị bắt sao?!" Tiếng Đồng Y Mộng lại truyền đến, Đường Hạo Nam cười, lại ăn quân cờ, tiếp theo, tiếp tục chơi cờ.
"Kêu đi, quậy đi, xung quanh hơn mười dặm cũng không có bất kỳ ai." Anh u ám nói, nơi này là vùng nông thôn ở phía tây nước Mĩ, cực kỳ hoang vắng.
Đồng Y Mộng xem như kêu trời, trời không biết kêu đất, đất chẳng hay.
Kỳ thật anh cũng không rảnh rỗi trả thù cô ta như vậy, nhốt cô ta ở đây, hoàn toàn là vì phòng ngừa cô ta ra ngoài hại Hạ Nhất Nhiễm.
Nghĩ tới trước kia, nếu không có Đồng Y Mộng, anh cùng Hạ Nhất Nhiễm có lẽ sẽ không có loại kết cục như hôm nay.
Nhưng mà, cũng nghĩ lại chuyện đã qua, liền tính không có Đồng Y Mộng, cũng còn sẽ có Lưu Y Mộng, Giang Y Mộng... Hay những người phụ nữ khác xuất hiện.
Lúc tuổi còn trẻ anh quá kiêu ngạo, cho rằng Hạ Nhất Nhiễm không thích chính mình, liền cố ý mang theo cô gái khác trở về kích thích cô, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-truoc-muon-tai-hon/1645258/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.