"Kẽo kẹt", cửa phòng bệnh màu trắng bị đẩy ra, tiếng giày quân đội quen thuộc vang lên, giỏ trái cây hợp thành từ đủ loại trái được đặt ở đầu giường.
"Cháu là?" Mẹ Cố nhìn chàng trai trẻ vóc dáng cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, có khí thế như lang hổ, trực giác của phụ nữ mách bảo bả người này nhằm vào Cố Tử An mà đến, hơn nữa không có ý tốt, thầm lùi lại mấy bước, che cho Cố Tử An.
"Chào cô, cháu là sinh viên đại diện Địch Cao Kiệt, được cử đến hỏi thăm bạn học Cố Tử An." Địch Cao Kiệt nở nụ cười vô hại, song dù cho dã thú có cố gắng thu lại răng nanh, mùi tanh và nóng vô tình phả ra từ mũi cũng sẽ khiến con người cảnh giác.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Cố Tử An mở bừng mắt, giãy dụa muốn ngồi dậy.
"Xem ra bạn học Cố rất ngạc nhiên với sự có mặt của cháu." Địch Cao Kiệt nghiêng đầu, tiện tay lấy một trái táo trong giỏ, rút dao, không coi ai ra gì gọt táo.
"Mẹ, mẹ có thể ra ngoài một lát trước không? Cũng đừng cho ba con vào."
"Được, được rồi." Mẹ Cố ngập ngừng, trước khi đóng cửa nhìn kĩ cảnh tượng trong phòng, rõ ràng là hoạt động ấm áp thăm bạn học, nhưng trông lại giương cung bạt kiếm.
"Bạn học Cố cân nhắc thế nào rồi?" Địch Cao Kiệt hỏi, động tác trên tay chẳng dừng một giây, táo không ngừng xoay tròn, vỏ táo đỏ bị gọt thành sợi rộng một xăngtimét, dài rũ xuống.
"Tôi có thể đồng ý với cậu." Cố Tử An buông bàn tay nắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tui-con-a-hon-tui-chien-si-hoi-dau/2675566/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.