Theo đám đông tuôn ra rạp chiếu phim, Cố Tử An da mặt mỏng vẫn đỏ bừng mặt, lờ mờ nghe thấy Thẩm Mặc nói nhỏ, "Đáng yêu ghê."
"Cái... anh vừa nói cái gì?" Cố Tử An do dự hỏi, tay nắm chặt góc áo của Thẩm Mặc, tha thiết nhìn môi anh.
"Hửm? Anh đã nói gì à?" Thẩm Mặc giả vờ không hiểu, vẻ mặt vô tội.
"Anh nói mà." Cố Tử An kiên quyết xác nhận, muốn nghe lại lần nữa nhưng ngại nói ra, chỉ có thể lấp lửng.
"Anh nói gì? Sao anh không biết? Hửm?" Thẩm Mặc cười tủm tỉm trêu Cố Tử An, nhìn cậu lo sốt vó, có một cảm giác thoả mãn vì đùa dai thành công hồi bé.
Cố Tử An cắn môi, trừng Thẩm Mặc một cái với đôi mắt vẫn còn ửng màu đỏ nhạt. Ngay lúc Thẩm Mặc muốn thoả hiệp, Cố Tử An mấp máy môi mỏng, kéo dài âm cuối, thẹn thùng gọi: "Anh Thẩm Mặc ~"
Giọng thiếu niên trong trẻo nhẹ nhàng pha trộn cảm xúc chớm yêu, Thẩm Mặc thoáng ngừng thở, ánh mắt tối lại, được nước lấn tới, hạ thấp giọng không bỏ qua: "Đổi xưng hô khác."
Trong chớp mắt, Cố Tử An tâm ý tương thông với đối phương, rõ câu trả lời anh muốn, hạ quyết tâm quyết đoán gọi ra, "Bạn trai ơi."
Nói xong, Cố Tử An ngay lập tức bị kéo vào một cái ôm nồng nhiệt thân quen, hương bạc hà mát lạnh bao bọc bản thân kín kẽ, hơi thở nóng rực phả vào gáy sau nhạy cảm, cảm giác ngứa ngáy tê dại lan rộng khiến cậu suýt đứng không vững.
"Bạn trai." Chỉ nghe giọng nói lành lạnh của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tui-con-a-hon-tui-chien-si-hoi-dau/2675863/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.