Trong lớp học, điều hòa đang cố gắng làm việc "phần phật", muốn xua đi cái nóng nực đồng thời kéo các sinh viên đang lượn lờ bên bờ ngủ mê về, đáng tiếc đã bại dưới ma lực hùng mạnh của công thức phức tạp khó hiểu.
Cố Tử An nghe câu được câu không, giống như một bức tượng điêu khắc không có cảm xúc, khi mọi người nghi ngờ có phải cậu cũng ngủ rồi đến gần xem thử, cậu sẽ động đậy hai cái như xác chết vùng dậy, viết xuống vài con số, sau đó lại trở về trạng thái bất động, cứ tuần hoàn như vậy.
Gọi điện thoại nói cái gì đây? Bữa trưa anh ăn gì? Nhàm chán quá. Anh nhớ em không? Hình như chưa thân đến mức này. Cố Tử An tính trong lòng, thường xuyên mở điện thoại nhìn số mới lưu cùng với "bạn trai" nóng hổi phía trên, trái tim hệt như ngâm trong nước đường, pheromone của mình như dính thêm vị ngọt.
"Chậc, mùi hôi chua của lũ yêu đương." Thôi Văn không nhịn được châm chọc, liếc giao diện điện thoại của Cố Tử An nói với điệu ghét bỏ, "Không phải chứ? Không phải chứ? Không phải có người cả ngày chưa gọi một cú điện thoại đấy chứ? Năng lực hành động này của cậu thật có lỗi với hệ thống ghép đôi thông tin của Đế quốc chúng ta, là sỉ nhục trong Alpha chúng ta!"
Thôi Văn nói chuyện đanh thép, từng dao cắm vào trong tim Cố Tử An, Cố Tử An cay đắng phản bác: "Cậu không hiểu, cái này gọi là phiền não ngọt ngào."
"Ha ~ Alpha." Thôi Văn quay đầu tiếp tục đấu tranh với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tui-con-a-hon-tui-chien-si-hoi-dau/2675952/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.