"Mấy người biết gì chưa? Một trong những kẻ bắt cóc cô bé nhà Kudo đã bị sếp tra khảo đến chết. Đấy mới chỉ là tên đầu tiên thôi.
Mà tôi thấy tên đó đúng là to gan.
Tôi đã xem báo cáo thương tích rồi. Bắt cóc cô bé đó, đánh cô bé toàn thân thương tích, còn đánh gãy một chân khiến cô bé phải từ bỏ ước mơ học vũ đạo.
Bây giờ vì quá sợ hãi sau vụ đó, cô bé chỉ có thể gặp được nhà Kudo với sếp thôi, bất kì ai khác đến gần đều không cho.
Mỗi lần sếp đi thăm cô bé về, tôi còn không dám nhìn thẳng vào mắt sếp.
Thế đã là gì. Cậu còn chưa biết vào hôm đón cô bé về. Sau khi nghe cô bé nói một câu, tôi đã thấy sếp đi vào một góc rồi khóc cơ.
Nghe kết quả thương tích mới đáng sợ, không nói không rằng, cầm súng đi ra ngoài.
Tôi và anh Kazami cản không nổi.
Lúc đó may sao cô bé khóc đòi gặp sếp mới cản lại được.
Vụ này xảy ra ở Washington đúng không?
Sếp sau khi nghe cô bé bị bắt đã ngay lập tức dùng phi cơ bay đến, còn huy động lực lượng cảnh sát để tìm người.
Thậm chí cả trụ sở FBI cũng bị sếp càn quét. Hừ, đúng là lũ vô dụng, sân nhà của mình mà cũng thể tìm được một cô gái.
Nghe bảo tên bắt cóc là tàn dư của tổ chức.
Bọn họ biết được cô bé là người chủ chốt, cũng đã giúp sức rất nhiều trong trận chiến cuối cùng, không động vào người khác được nên mới đánh chủ ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-van-sung-ai/83773/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.