Chương 810: Đi qua năm tháng (3)
Phó Thăng Nam kéo tôi, tôi khẽ gật đầu chào
hỏi với Mục Ca xong lập tức lên lầu.
Ba phòng lớn một phòng khách, nhà sẽ trở lại
của Phó Bảo Hân không lớn lắm nhưng lại được
trang trí cực kì ấm áp. Trên kệ TV có cắm hoa
tươi, tôi không thể thấy rõ đóa hoa đó trông thế
nào, khá là rực rỡ nhưng nó lại không giống hoa
thật lắm.
“Đó là hoa cô mấy đứa tự tay làm, dưới lầu có
rất nhiều cành cây khô, cô ấy xuống đó nhặt về rồi
dùng khăn tay làm thành khoa, nhuộm màu lên rồi
đặt ở đó làm đồ trang trí” Người nói chuyện là
Mục Ca.
Tôi giật mình, bất giác đi tới chỗ cắm hoa xem
thử, tôi bị thu hút bởi những lời ông ta nói nên
đứng ra xa xem, đúng là hoa giả nhưng nó lại
được làm rất tỉ mỉ.
Phó Thắng Nam cũng ngẩn ngơ kê đầu vào
cười yếu ớt nói: “Nếu không có ai nói và không
đến gần nhìn kỹ thì chắc không biết là thật hay giả”
Phó Bảo Hân bưng thức ăn trong bếp ra, cười
nói: “Chú Mục Ca vẽ màu lên cho chúng đấy, ông
ấy vẽ cực kì chỉ tiết nên nhìn lướt qua không biết
là thật hay gi. Hai đứa ngồi đây ăn cơm nhé, trong
phòng ngủ cô còn nhiều lắm, lát nữa mấy đứa cứ
lấy mấy cành mang về.
Đặt thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-anh-muon-tai-hon/292874/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.