Chương 1829
Hy Nguyệt cười lạnh:
“Cô Tư Mã à, người thức thời mới là trang tuấn kiệt, nếu như không muốn làm con cóc thành tinh thì hãy lập tức nói cho chúng tôi biết Sênh Hạ ở chỗ nào đi.”
Lục Vinh Hàn ôm bả vai Tư Mã Ngọc Như:
“Ngọc Như, Sênh Hạ là con gái ruột của em, em không thể lo cái này mất cái kia được. Cho dù đúng là bọn họ đã đưa Ngọc Thanh đi trốn thì em cũng không thể lấy Sênh Hạ ra làm con tin uy hiếp bọn họ, làm như thế sẽ khiến cho Sênh Hạ đau khổ thất vọng lắm đấy.”
Tư Mã Ngọc Như oà một tiếng gào khóc:
“Nếu như em không làm như vậy thì liệu bọn họ có chịu thả Ngọc Thanh ra hay không? Lỡ như bọn họ thẹn quá hóa giận, giết chết Ngọc Thanh thì phải làm sao bây giờ?”
Ánh mắt Hy Nguyệt lạnh thấu xương nhìn cô ta, trong mắt tràn đầy vẻ phán xét, giống như hai thanh kiếm sắc bén, róc thịt từ đầu tới chân cô ta:
“Trong mắt của chúng tôi, Ngọc Thanh giống như là em trai ruột thịt vậy. Chúng tôi sẽ không mảy may làm ra chuyện gì tổn thương đến thằng bé. Còn cô thì sao, cô là người thân nhất của thằng bé mà cũng dám hạ độc nó. Nó cũng chỉ là một đứa bé mà thôi, chẳng lẽ cô không lo lắng những thứ này sẽ sinh ra ảnh hưởng đối với cơ thể hay tâm lí của nó hay sao? Ở trong mắt của cô, cho dù là Sênh Hạ hay là Ngọc Thanh, chẳng qua cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/2435842/chuong-1829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.