Chương 1382
Cuộc đối thoại của Hy Nguyệt và lũ trẻ mọi người đều nghe thấy.
“Đúng là Hy Nguyệt có cách khiến cho lũ trẻ trở nên ngoan ngoãn. Ông xem Ngọc Thanh, bây giờ nói cười vui vẻ, còn đồng ý học tập nữa.” Bà Lục cười nói.
“Vợ con chọn tất nhiên là tài đức vẹn toàn, vừa có thể giúp chồng, vừa có thể dạy con.” Lục Cẩm Ngôn nhíu mày rậm, trong ánh nhìn Hy Nguyệt tràn ngập cưng chiều.
Lục Vinh Hàn cười trêu chọc: “Vợ là con chọn sao? Rõ ràng là ông nội có đôi mắt tinh tường lựa chọn giúp con.”
Lục Lãnh Phong bật cười: “Gừng càng già càng cay.”
Hứa Kiến Quân nhìn thấy em trai em gái của mình, từ trên cỏ bật dậy, vội chạy đến, hôn em gái, sau đó lại hôn em trai.
Túi sữa nhỏ nhìn thấy anh trai nên rất vui vẻ, khoa chân múa tay đầy vui sướng: “Anh chơi… Anh chơi…”
Đây là muốn cùng chơi với anh trai.
Lục Sênh Hạ cầm cái tay nhỏ bé lên: “Tui là ai nha?”
Kiến Dao mở to đôi mắt nhìn cô bé: “Dì.”
“Chú nữa chú nữa.” Tư Mã Ngọc Thanh vội chạy đến.
“Chú.” Kiến Dao chu cái miệng nhỏ hồng hào.
“Rất thông minh nha.” Tư Mã Ngọc Thanh ha ha cười.
Mọi người cùng nhau chơi đùa bên hồ, Lục Sênh Hạ nhặt một viên đá cuội, vừa thưởng thức vừa hỏi: “Bà và thím hai, thím ba đến núi Vũ Đương khi nào thì trở lại?”
“Có thể phải ở bên đó một thời gian, bà và thím hai, thím ba cầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/2436874/chuong-1382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.