21145.
Sáng sớm.
Tô Lạc Lạc giúp hai đứa nhỏ chỉnh trang lại đồng phục xong, nghĩ đến tối nay bọn trẻ phải đến nhà họ Long ăn tối, cô căn dặn, “Buổi tối đến nhà ông bà nội, các con nhất định phải nghe lời nhé, biết chưa?”
“Dạ! Chúng con sẽ ngoan ngoãn mà.” Tô Tiểu Sâm đảm bảo, Tô Tiểu Hinh cũng gật đầu.
Tô Lạc Lạc đối với người nhà họ Long, vừa không muốn gặp mặt, vừa không muốn có chút quan hệ gì, hơn nữa, cô cũng biết người nhà họ Long cũng xem thường thân phận của cô, thế nên hai bên không gặp nhau, cũng là chuyện tốt.
Ánh mắt Long Dạ Tước hình như nhìn thấu tâm can cô, đôi mày sắc hơi xoắn lại, đến bây giờ anh cũng không hiểu được tâm tư của cô ấy là gì.
Nhưng có một điều anh rất rõ, hoàn cảnh sống từ nhỏ và thân thế của cô đã tạo nên tính cách không tin tưởng bất kỳ ai của cô, trong mắt cô chắc chỉ tin mỗi bản thân thôi.
Điều này đối với anh mà nói không phải là chuyện tốt gì.
Vì điều này có nghĩa là anh muốn bước vào tim cô, buộc phải trả cái giá càng đắt và có hành động nhiều hơn nữa.
Tô Lạc Lạc và hai đứa trẻ vẫy tay tạm biệt, nhìn bọn trẻ lên xe, đứng tiễn xe sang chạy ra khỏi biệt thự, Tô Lạc Lạc nghĩ một lúc, lên lầu ba, vào phòng tập thể hình, bắt đầu chạy bộ.
Có một cơ thể khỏe mạnh là vốn liếng để cách mạng. Tô Lạc Lạc vào buổi chiều vẫn nhịn không được cầm điện thoại lên web, phát hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-con-cung-cua-tong-tai/264167/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.