2182.
Cô bèn đợi ở vườn hoa, chưa tới ba phút thì bên ngoài đã truyền đến tiếng xe, tiếp theo đó, tiếng chuông cửa.
Tô Lạc Lạc vội chạy đến mở cánh cửa nhỏ, cửa mở ra, thân hình cao to thẳng tắp của Long Dạ Tước bước nặng nề đi vào, chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái, và chuẩn bị vào biệt thự tìm con của anh ta.
Dạ Trạch Hạo dĩ nhiên biết bên ngoài có khách đến, cả người anh phát ra hàn khí, anh đứng dậy chặn ngay cửa, lười biếng cất giọng cảnh cáo, “Long thiếu gia, anh như thế là thuộc dạng xâm phạm nhà riêng nhé, tôi có thể kiện anh đó.”
Long Dạ Tước như không nghe thấy, nhìn con trai đang nằm ngủ trên sofa, anh quay đầu hỏi Tô Lạc Lạc, “Tiểu Hinh đâu!”
“Con bé ở trong phòng khách trên lầu.”
“Bế con bé xuống đây, chúng ta đi về.”
Tô Lạc Lạc nhìn anh ta chắc chắn muốn dẫn con đi rồi, chỉ còn biết đi lên lầu, bế đứa con gái đang ngủ mê man xuống lầu.
Long Dạ Tước bế Tô Tiểu Sâm, nhìn Tô Lạc Lạc bế con gái rồi, anh bước chân ra cửa.
Dạ Trạch Hạo chớp đôi mắt lạnh lẽo nhìn bọn họ rời khỏi, Tô Lạc Lạc bế con gái ngồi lên xe, kế bên, Tô Tiểu Sâm dựa vào cô tiếp tục ngủ, Long Dạ Tước khởi động xe, chạy thẳng đến biệt thự nhà anh ta.
Chẳng qua chỉ mất có hai ba phút là đến rồi.
Ngừng xe lại, Long Dạ Tước bế Tô Tiểu Sâm lên, Tô Lạc Lạc nhìn thấy con gái ngủ đến không chịu dậy, chỉ có thể bế bé con đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-con-cung-cua-tong-tai/264233/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.