2159.
Đi đến phòng đọc sách, màn đêm bao phủ có hơi tối tăm, thân hình của người đàn ông dựa vào cái ghế làm việc hằng ngày, vòng tay, khuôn mặt giống như đế vương đêm tối vậy, đầy khí chất uy nghiêm.
Tô Lạc Lạc đóng cửa lại, nhìn không rõ biểu cảm của người đàn ông, nhưng thần thái ánh mắt anh làm người ta phải thận trọng.
“Anh có chuyện gì muốn nói với tôi?” Tô Lạc Lạc ngẩng mặt hỏi.
“Tô Lạc Lạc, tôi cảnh cáo cô, sau này không được đem con đến nhà của người đàn ông đó.”
“Tại sao?”
“Tôi không thích.” Long Dạ Tước nghiến răng phát ra âm thanh.
“Anh ta không phải người xấu.” Tô Lạc Lạc cảm thấy anh ấy có chút không hợp lý.
Long Dạ Tước nghiến răng nói, “Tôi không cần biết anh ta là người như thế nào, tóm lại, nếu như cô còn dám đem con tới nhà của anh ta, vậy thì cô đừng mơ nhìn thấy con của tôi nữa.”
Tô Lạc Lạc giật mình đến run lên một cái, có chút giận phản biện lại, “Tôi chỉ hi vọng trong lúc tôi làm việc có thể lo cho bọn trẻ, có cái gì không tốt sao?”
“Tôi không can thiệp vào công việc cô.” Trong đêm tối mịt, giọng người đàn ông lạnh như băng vô tình.
Tô Lạc Lạc tức giận rồi, người đàn ông này chẳng lẽ không thể hiểu cho cô được một chút sao? Cô cắn môi nói, “Nhưng mà tôi ở nhà Dạ Trạch Hạo, có thể sẽ làm việc đến rất muộn, các con nhớ tôi thì sao?”
Mắt của người đàn ông dệt một đám mây ở phía dưới, cười nhạt, “Cô có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-con-cung-cua-tong-tai/264276/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.