Sau bữa tiệc, Tô Hạ Dương nói với tài xế đưa Hanna về nhà trước còn mình chờ Hoàng Niên. Anh bước ra ngoài cùng cô gái đã đi theo anh vào từ đầu bữa tiệc. Anh kêu cô ta ra ngoài trước rồi bước đến gần cô, ôm cô vào lòng
- Dương Dương, anh đã biết rồi, những tấm ảnh kia là do con tiện nhân Tô Minh Nguyệt ghép ảnh để chia cách ta. Em có thể quay về với anh không?
Cô cựa mình trong lòng anh, mong có thể thoát ra nhưng anh lại ôm chặt hơn nữa.
- Mong Hoàng tổng cẩn thận lời nói, tôi là Sema, đã không còn là Tô Hạ Dương của ngày xưa nữa, anh làm ơn hãy buông tôi ra. Tôi thật sự không còn quan hệ với anh nữa, chắc là Thanh tiểu thư chờ anh hơi lâu rồi.
Cô chỉ về phía cô gái đang đứng ở bãi xe chờ anh, liên tục liếc chiếc đồng hồ trên tay
- Không, cô ta không còn là gì đối với anh cả, chỉ là hôn ước mà gia đình ép buộc thôi, chúng ta vẫn là vợ chồng trên giấy tờ.
Trước khi bỏ đi, cô nhớ rằng mình đã viết giấy ly hôn đặt trong phòng rồi mà. Cô ngạc nhiên nhìn anh, mặt anh hiện lên ý cười. Cô vung tay, tát vào mặt Hoàng Niên, lạnh nhạt đáp
- Mặc dù anh chưa đồng ý ký giấy ly hôn nhưng tôi đã viết rồi. Anh không ký tôi có thể đơn phương ly hôn.
- Hạ Dương, chúng ta về thôi.
Người đàn ông bước đến gần cô gọi. Anh là Tiêu Minh, chính là người giúp đỡ cô tại sân bay. Sau lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cua-anh/278765/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.