Bước chân của Lôi Lạc Thần càng lúc càng nhanh, không biết từ lúc nào anh đã bước đi song song cùng cô.
Lôi Lạc Thần vừa đi vừa nhìn sang Storm, nhìn thấy vẻ mặt hằm hằm đáng yêu của cô anh mỉm cười lắc đầu, khoé mắt hơi cong lên tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.
Trong con ngươi sâu thẳm của Lôi Lạc Thần lúc này chợt hiện lên tia sáng.
Tia sáng lấp lánh khiến mọi thứ xung quanh anh dường như trở nên lu mờ.
Bước ra tới cửa Lôi Lạc Thần lập tức trở về dáng vẻ nghiêm túc của một Thiếu Tá.
Anh đứng nghiêm trang trước một đám quân nhân anh dũng, nhìn vào thật oai hùng, trên người họ mặc quân phục được thiết kế riêng cho đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma).
Storm nhìn Lôi Lạc Thần lúc này, anh nhìn thật uy nghiêm ánh mắt kiêu ngạo xem trời bằng vung, càng tôn lên sự hấp dẫn trên người anh.
Lôi Lạc Thần nhìn cảnh sát trưởng cất giọng trầm trầm.
- Đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma) đã hoàn tất nhiệm vụ, hiện trường tôi giao lại cho ngài.
Nhiệm vụ đã hoàn thành anh không còn lý do gì để lưu lại nơi này, anh xoay lại nhìn đám thuộc hạ cất giọng uy nghiêm.
- Thu đội!
Lôi Lạc Thần nói xong, anh nhìn Storm một cái rồi mới ung dung bước về phía chiếc xe quân đội đang đậu cách đó không xa.
Việc còn lại đã không liên quan gì đến đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma) nữa.
Storm nhìn vẻ mặt hân hoan của cảnh sát trưởng, trong lòng thật khâm phục Lôi Lạc Thần.
Anh luôn khiến người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cua-thieu-ta/2613986/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.