Quả như lời Nhất Minh nói, anh thật sự biết phương hướng.
Đi một chút họ nhìn thấy phía trước hiện lên ánh lửa hồng, Trần Sở Sở vui mừng lay lay cánh tay của Nhất Minh cười tươi nói.
- Tìm được rồi, chúng ta tìm được rồi.
Nhất Minh ngỡ ngàng với hành động đáng yêu của cô, mắt nhìn vào bàn tay mềm mại đang giữ chặt cánh tay anh.
Hành động vô tình này của Sở Sở, khiến trái tim Nhất Minh vô thức đập loạn.
Thời gian dường như dừng lại, ở thời điểm tay cô chạm vào tay anh.
Nhất Minh ngây người nhìn cô, bây giờ trong lòng anh thật mong sao họ vẫn chưa tìm ra phương hướng.
Trần Sở Sở buông tay anh ra, chạy nhanh về phía trước.
Đi được vài bước cô quay đầu lại, nhìn thấy Nhất Minh vẫn đứng ngây người nhìn cô, cô lên tiếng kêu anh.
- Sao anh còn không đi mau, họ đang chờ chúng ta kìa.
Nhất Minh thở dài, anh nâng tay sờ vào vị trí trái tim của mình, miệng lẫm bẫm.
- Sao lại đập nhanh đến như vậy?
Hai người vừa quay trở lại nơi họ dựng lều, Trần Sở Sở nhìn thấy một đám quân nhân đang tụ tập lại hò hát bài "Anh Hùng Vì Quốc".
Cô điều chỉnh lại tâm trạng của mình từ từ bước tới, cô cười tươi nhìn Storm lúc này đang đứng một bên nhìn họ hát.
Đột nhiên sắc mặt của Trần Sở Sở chợt trầm xuống, khi cô nhìn thấy Dương Minh Huy đứng một bên âm thầm quang sát Storm.
Ánh mắt của Dương Minh Huy khi nhìn Storm rất lạ, lạ đến nỗi khiến lòng cô bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cua-thieu-ta/2614029/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.