Sau khi Tiểu Đường Đậu theo Diệp Hi đi ngủ, Mộ Vi Lan trở lại phòng ngủ một mình.
Sau khi trở về phòng ngủ, cô nhận được cuộc gọi video, là của Phó Hàn Tranh.
Mộ Vi Lan chạy đến giường và nhanh chóng nghe máy.
Khi cuộc gọi video được kết nối, câu đầu tiên của Phó Hàn Tranh là hỏi: “Hôm nay có ai đến nhà không?”
Mộ Vì Lan không khỏi bật cười: "Hàn Tranh, lần sau anh muốn tạo bất ngờ kiểu này cho em có thể nói trước với em không.
Mẹ và anh trai em đều đến đây, ngay cả Diệp Hi cũng đến cùng.
Tiểu Đường Đậu còn nhận Diệp Hi làm mẹ nuôi, con bé luôn miệng gọi mẹ nuôi, còn ôm gối chạy đến ngủ cùng với Diệp Hi “Nếu nói trước với em, vậy không được gọi là bắt ngờ nữa
Mộ Vi Lan nhìn về phía cửa sổ bên phía Phó Hàn Tranh, bên ngoài đang là ban ngày, có thuận miệng hỏi: “Bên anh đang là máy giờ vậy?" “Hơn tám giờ sáng."
Mộ Vì Lan thấy anh mặc đồ ngủ, còn chưa thay quần áo, rõ ràng là vừa mới tắm rửa sạch sẽ “Anh có muốn đi ăn sáng rồi làm việc không?"
Phó Hàn Tranh liếc nhìn đồng hồ, điểm tĩnh nói: "Không vội, anh nói chuyện với em thêm nửa tiếng nữa."
Mộ Vi Lan nằm xuống gối, có chút buồn ngủ: “Nhưng em buồn ngủ rồi." “Ngủ đi, anh nhìn em ngủ.
Mộ Vị Lan mìm cười, thật tuyệt, dù qua màn hình như thế này nhưng vẫn cảm giác như thể anh ấy đang ở bên cạnh cô, an toàn hơn bất cứ điều gì khác.
Mộ Vi Lan nhắm mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/2268492/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.