Chương 272: Mã QR.
Vũ Vân Hân nhìn anh với đôi mắt giàn dụa nước mắt, đôi mắt nhỏ tủi thân đó khiến cho Mục Lâm Kiên nhìn thấy mà mềm lòng.
“Mã QR” Anh lạnh lùng nói.
“Hả?” Vũ Vân Hân vô cùng kinh ngạc mà nhìn anh.
Chỉ thấy anh lấy điện thoại ra: “Có cần tiền không?”
Tiền!
Đôi mắt Vũ Vân Hân sáng bừng lên: “Cần chứt Lâm Kiên, anh đúng là khách khí quá.”
Cô đưa mã QR ra để cho anh quét mã, bốn mươi lăm tỷ được chuyển đến rất kịp lúc.
Trong lòng Vũ Vân Hân vô cùng vui vẻ, e rằng trên thế giới này không có công việc nào.
nhẹ nhàng hơn công việc này.
“Cộc cộc cộc…”
Cánh cửa phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi” Nghe thấy sự cho phép của Mục Lâm Kiên, một người y tá tay đẩy đồ ăn sáng đi vào: “Anh Mục, đến giờ ăn sáng rồi”
Cô ta đẩy xe đi đến trước bàn ăn, sau đó cẩn thận đặt những hộp đồ ăn sáng đủ loại món ăn lên trên khay, bưng đến chiếc bàn trên giường của Mục Lâm Kiên.
“Đút cho tôi”
Giọng nói lạnh lùng khiến hai người trước.
mặt đột nhiên ngẩn ra.
Đúng lúc này người y tá đang cầm cái thìa, cô ta sợ hãi cúi đầu xuống. Cô ta bưng bát cháo lên một cách do dự, sau đó múc một thìa nhỏ rồi đưa đến trước mặt Mục Lâm Kiên: “Anh Mục, mời anh.”
Vũ Vân Hân nhìn thấy cảnh tượng này, sự ghen tức trong lòng không khỏi nhen nhóm lên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1891994/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.