Chương 704
Cả nghĩa trang này là dành riêng cho gia tộc Vũ Thị, bên trong nghĩa trang giống như một vườn hoa ấy, vốn không hề có tên Vũ Thế Kiệt và Diệp Cẩn, thậm chí bàn thờ cũng không có.
“Ở chỗ nào?” Vũ Vân Hân lạnh mặt hỏi.
“Cốc cốc cốc…
Đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Ba đứa bé nhìn ra ngoài cửa, nói: “Một ông già!”
Vũ Vân Hân cảnh giác nhìn chằm chằm Ninh Phượng, tiến lên mở cửa.
Trong khoảnh khắc mở cửa ra, cô liền sững sờ ngay tại chỗ.
Là chú Minh!
“Tiểu Phượng em ở bên trong sao? Anh lo em sẽ bị nó hại chết!”
Chú Minh tiến lên giữ chặt tay Ninh Phượng, nói: “Em không sao chứ? Có bị dọa sợ không?”
Vũ Vân Hân sửng sốt nhìn hai người trung niên thân mật, không thể tin nổi bây giờ chú Minh và Ninh Phượng kia lại ở bên nhau rồi.
“Em không sao! Khiến anh lo lắng rồi. Em chỉ đến thăm Vũ Vân Hân sống có tốt hay không thôi. Dù sao cũng về lâu rồi mà em vẫn chưa hoàn thành trách nhiệm một người làm mẹ.”
“AI” Vũ Vân Hân nghe đến cạn lời: “Nhiều lắm thì bà cũng chỉ là mẹ kế chứ không phải mẹ ruột tôi.”
“Anh xem, sao Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1892826/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.