Chương 1070
Năm tháng không buông tha người nào hết, mặc dù so sánh với bạn bè cùng lứa tuổi, cô bảo dưỡng rất tốt, nhưng so sánh với em gái nhỏ trước mắt mới vừa chừng hai mươi, cô già thật rồi.
Sự không tự tin lại được sinh ra “Tôi đang đợi Mục Lâm Kiêu.”
Mễ Già kinh ngạc: “Tổng giám đốc Mục đi rồi, lúc bốn rưỡi chiều đã ngồi máy bay đi công tác rồi.”
Lòng Vũ Vân Hân nguội lạnh, cô hít một hơi, cô thân là người phụ nữ của Mục Lâm Kiêu mà ngay cả anh lúc nào đi công tác cũng không biết, không hiểu rõ bằng một người thư ký?
“Cô Vân muốn ở lại làm việc sao? Nếu quả là như vậy thì lát nữa có thể giúp tôi đóng cửa không, bởi vì vừa rồi tổng giám đốc Lục bên kia gọi điện thoại tới nói tôi ngồi máy bay tám giờ tối nay để đưa một phần tài liệu qua.”
“Ừ.”
Vũ Vân Hân đã không muốn làm bộ như không có chuyện gì, cả người giống như bóng xì hơi vậy, buồn bã đi ra khỏi phòng làm việc, còn sau đó Mễ Già nói cái gì, một câu cô cũng không nghe vào nữa.
Trong thang máy, cô ấn tất cả các tầng, trong lòng hoảng loạn, luôn cảm thấy rất tức giận, nhưng lại không biết tại sao mình tức giận.
Cô ngồi xe đi tới nhà trẻ, thấy ba đứa nhỏ mềm mại đáng yêu chạy về phía mình mà không kìm được.
Nước mắt làm đỏ tròng mắt, chảy xuống không ngừng được.
Cô đã rất lâu không khóc rồi, chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1893399/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.