Trong khoảng thời gian mọi người đầu óc mơ hồ, Uông Dương Minh đã ngay lập tức giải quyết mối nghi ngờ của họ."Nhìn bộ dạng của Thiên Nham, chắc chắn là đã bị người khác hạ xuân dược rồi."Sau khi Uông Dương Minh nói ra những lời này, Tiêu Lâm Na cùng anh ta đồng thời đưa ánh mắt nhìn về phía của Tiêu Khả Nghiên.Nhìn hai cặp mắt tràn ngập nghi hoặc kia, tim của cô ngay lập tức dâng lên một cảm giác xấu, trợn to hai mắt, theo bản năng nhìn về phía chén trà đặt ở trên bàn sách kia...Chén trà...!bên trong...!có...!xuân dược sao? Nhưng mà...!nước trà là do chính cô mang tới, nói cách khác...Lần thứ hai nhìn về phía hai cặp mắt tràn đầy hoài nghi, bọn họ là đang hoài nghi mình đã chuốc thuốc cho Hình Thiên Nham?"Chị dâu, chị là vợ Thiên Nham, nên làm phiền chị chăm sóc cho anh ấy." - Lạnh lùng nói ra những lời này, Uông Dương Minh một tay kéo cánh tay của Khả Nghiên: "Theo tôi đi ra ngoài." - Mạnh mẽ lôi kéo Khả Nghiên ra khỏi phòng mặc dù manh mối chưa rõ ràng.Thấy hàng lang không người, Uông Dương Minh vừa ra tới liền gầm nhẹ: "A, hóa ra người phụ nữ có ý đồ xấu lại chính là cô? Không hổ là nữ bồi rượu được quán ruợu huấn luyện ra." - Dứt lời, không đợi Khả Nghiên phản ứng kịp, anh ta đã liền xoay người rời khỏi đó.Không phải.
Không phải.
Tôi không làm gì cả, tại sao anh ta lại nói tôi như vậy?Trước đây, chẳng qua là muốn cứu Dục Thành nên bản thân mới có thể đi làm nữ bồi rượu, vì sao bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-hao-mon-bi-ruong-bo/76885/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.