Lộ Nam nói xong, cẩn thận vươn tay, sợ đánh thức Tô Bắc, đưa cho đối phương nhìn thoáng qua chỗ ngồi trên vé máy bay.
Người đàn ông thô cuồng nhịn không được nhìn anh thêm vài lần, mở miệng nói: “Hiện tại rất ít nhìn thấy người thương vợ như anh vậy, được rồi, chỗ ngồi của tôi liền nhường cho anh, dỗ vợ cho tốt đi!”Nói xong, anh ta liền xoay người, đi về phía chỗ ngồi vốn dĩ của Lộ Nam.
Thật ra Tô Bắc cũng không có ngủ.
Nhưng nghe thấy Lộ Nam nói như vậy, cô lại không tiện mở mắt, vạch trần anh.
Chẳng qua, thịt trên mặt cô giật giật nhỏ đến khó phát hiện.
Người đàn ông này, nói dối đều không cần chuẩn bị bản thảo.
Ai là vợ anh ta! Còn mang thai!Đỏm dáng tự luyến không biết xấu hổ!Lộ Nam thấy đối phương đi rồi, liếc mắt nhìn mặt Tô Bắc.
Anh tức giận mở miệng: “Đừng giả vờ, muốn cười liền cười đi, tôi biết cô còn thức!”Tô Bắc bẹp miệng mở to mắt.
Cô vô ngữ nhìn Lộ Nam: “Tôi còn chưa bao giờ biết, Lộ đại tổng tài lại nghèo túng đến loại trình độ này, chạy tới cùng nhau ngồi khoang phổ thông với tôi, loại chuyện ma quỷ không mua được vé này, phỏng chừng chỉ có người xa lạ mới có thể tin tưởng anh!”Lộ Nam vui vẻ thoải mái nhìn cô: “Như thế nào, cô nghe tựa hồ không quá chịu phục, nếu không, cô nói với đối phương, tôi là lừa anh ta, cô xem anh ta có thể tin tưởng không!"Tô Bắc vô ngữ trừng mắt nhìn Lộ Nam một cái: “Nhàm chán!”Nói xong, cô liền nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-ngot-ngao-tong-giam-doc-sung-hon/950101/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.