Chương 1557
“Thật chứ?” Mắt chàng trai sáng lên, anh ta gần như đạp phanh vì quá phấn khích.
Còn Hạ Linh thì nghiêm túc gật đầu: “Tôi đã ở một mình ở nước Pháp lâu như vậy, có lẽ sẽ rất tốt nếu có người ở bên cạnh chăm sóc tôi, nếu đã như vậy, không bằng chúng ta thử xem sao.”
“Cảm ơn em, Hạ Linh! Cảm ơn em đã cho anh cơ hội!”
“Hạ Ly! Sao giờ này còn chưa chịu rời giường! Phải dậy đi học này” Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi của Lê Nhật Linh, Hạ Ly quá mơ ngủ mà dụi dụi mắt, mở to đôi mắt như nước.
trong veo, nhìn bộ dạng như chưa tỉnh ngủ.
Hôm nay không phải nghỉ sao? Mới sáng sớm mà mẹ lại gọi cô bé rời giường, ngắm lại thôi đã cảm thấy khó chịu, cô bé trở mình, phủ chăn che kín lỗ tai, tiếp tục ngủ.
Chẳng được bao lâu, tiếng nói của của Lâm Chí Linh lại vang lên từ ngoài cửa: “Hạ Ly, Hạ Ly!”
Sao mà cả Chí Linh cũng gọi mình rời giường vào ngày nghỉ thế này?
Lâm Hạ Ly xoa xoa mặt của mình, căm giận bất bình mang dép lê chạy tới mở cửa phòng, mái tóc rối nùi như cái ổ quạ, cơn giận bị đánh thức còn chưa kịp phát tiết ra thì chợt nghe thấy tiếng chê cười của anh trai mình – Lâm Chí Linh.
Cậu bé vừa cười, còn vừa chỉ vào tóc của Hạ Ly, thở không ra hơi mà mở ngoác miệng nói: “Ha ha ha… Hạ Ly… Bộ em mới chạy nạn về từ Châu Phi hả,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nong-bong-dung-hong-tron/1837346/chuong-1557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.