Sính Đình nhìn bọn họ, bọn họ chắc cũng muốn cô nói chuyện cho dứt khoát, dù sao lề mà lề mề cũng không phải là phong cách của Ngọc Sính Đình cô.
Cầm điện thoại di động lên, Sính Đình viết mấy chữ “Anh đi lên đây đi” theo tin đã gửi đi thì tim cũng đập bùm bùm trong ngực, nhảy rất lợi hại.
Belle nhìn cô rồi tiến lên cầm tay của cô trấn an.
"Đừng sợ, đã có tôi ở đây!"
Sính Đình nhìn Belle, thật hi vọng người nói ra câu nói này chính là Mạc Thiên Kình, đáng tiếc, người đứng ở bên cạnh cô không phải anh, cô liền nhìn Belle khẽ mỉm cười, nói:
"Cám ơn!"
Mạc Thiên Kình nhận được tin nhắn của Sính Đình, sửng sốt một hồi, sau đó liền xuống xe đi vào trong, cửa chính của biệt thự tự động mở ra, Mạc Thiên Kình đi vào, theo thói quen nhìn chung quanh một cái rồi trực tiếp đi lên lầu hai.
Nghe tiếng nói chuyện của bọn họ, liền đi thẳng vào gian phòng, đập vào mắt anh chính là hình ảnh Sính Đình đang nắm tay tên ngoại quốc đó.
Nội tâm Mạc Thiên Kình liền bốc hỏa, trong nháy mắt phun trào lên, rất muốn mắng to, nhưng nghĩ tới mục đích của mình đến nơi này, chỉ có thể ngăn chận nóng giận xuống, trên gương mặt anh tuấn đôi môi mỏng mím chặt, mặt không có tí vui vẻ nào.
Sính Đình hiển nhiên cũng nhìn thấy anh tiến vào, mấy tháng không gặp, anh cũng gầy đi không ít, gương mặt tuấn tú với ngũ quan tuấn dật vẫn giống như trong trí nhớ, nhưng Sính Đình biết anh đã không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329442/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.