Lý Băng có chút buồn cười khi nhìn thấy thái độ của anh như vậy, nhíu mày cười lạnh nói:
"Anh cho rằng anh là ai, Lý Băng tôi là người của anh sao? Anh có bản lĩnh này sao? Anh cho rằng anh là ai, nếu như anh dám nói với tôi vô lễ vậy thì hãy cẩn thận cái thứ đồ chơi trong đũng quần của mình, đừng chọc giận tôi, nếu không tôi sẽ khiến cho anh phải nói bye bye với thứ đồ chơi đó của mình đấy!"
Lý Băng cô là ai, nghĩ muốn liền thượng lên, cô cũng không phải là cô gái ở trên lầu kia, mềm yếu mặc cho người khác khi dễ.
Anh cho rằng mình Thị trưởng thành phố thì ngon chắc, lại muốn cường bạo cô, đây chẳng phải là chính là cầm thú hay sao!
Lý Duệ nhìn thái độ ngang ngược càn rỡ của cô giận đến cắn răng, nhưng những điều cô nói quả thật cũng không sai. Cô thật sự có bản lĩnh này, mặc dù anh rất muốn trừng phạt cô, nhưng cũng muốn suy tính xem khả năng này có thực hiện được hay không.
Nhìn cô, Diệp Duệ cảm thấy cô chính là người mà trời cao phái xuống trừng phạt mình. Thấy cô khiêu khích tính nhẫn nại của mình nhưng anh lại không có bất kỳ cớ gây sự với cô cả.
"Em đừng có quên tôi là Thị trưởng thành phố, chẳng lẽ em muốn cư xử vô lễ với tôi sao?"
Diệp Duệ ngay cả thân phận thị trưởng của mình cũng lôi ra làm Lý Băng cười lạnh nhìn anh cảm thấy vô cùng buồn cười.
"Anh cho rằng anh là ai? Thị trưởng, thị trưởng mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329491/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.