"Được, vậy anh muốn ăn cái gì em sẽ làm cho anh!" Tính tình của Sính Đình đột nhiên rất tốt, muốn bồi bổ sao? Cô sẽ bồi bổ cho anh thật tốt!
Mạc Thiên Kình tiến tới bên tai cô nhẹ nhàng thổi khí làm cho bên tai của Sính Đình trở nên tê dại nhưng là vẫn cố thờ ơ.
"Muốn ăn em!”
Gọng nói tầm thấp quyến rũ truyền vào trong tai Sính Đình. Cô nắm quyền, cắn răng, chỉ hận không thể mang chỗ nào đó của anh cắt đi nhưng cũng biết điều này là không khả thi.
"Ăn đi!" Sính Đình rất rộng rãi nâng cánh tay của mình lên lộ ra cánh tay trắng nõn trơn trơn mềm mềm, Mạc Thiên Kình liền vui mừng cười cười.
Nắm lấy cánh tay của cô nhẹ nhàng liếm lên cảm giác tê tê dại dại như có dòng điện chảy qua lập tức cuốn lấy toàn thân Sính Đình tim đập thình thịch trong lồng ngực.
"Mạc Thiên Kình, anh đừng liếm ngứa lắm !"
Sính Đình bị anh làm như vậy cả người liền khó chịu muốn rút tay về, nhưng Mạc Thiên Kình lại nắm chặt hơn, thật là tức chết cô cái cảm giác đáng chết kia lại xông tới!
Không ngờ chỉ liếm cái tay thôi mà cũng có ma lực như vậy làm cho cô cũng có chút không chịu nổi!
Mạc Thiên Kình rất vô lại vẫn cố ý liếm rồi vô sỉ nói:
"Bà xã à, em đồng ý cho anh ăn thì đương nhiên anh cũng sẽ không khách khí, chẳng lẽ em muốn đưa thân thể của mình cho anh ăn hay sao?"
Thật ra thì anh rất muốn ăn nhưng mà bà xã lại không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329584/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.