"Cởi quần áo?" Tất cả mọi người bị câu nói của Mạc Thiên Kình làm cho hết hồn, Mạc Thiên Kình nghe hỏi liền gật đầu đáp:
"Không sai, cởi quần áo!"
Ánh mắt sắc bén của Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ chằm chằm, ai cũng không dám cãi lại, chỉ có thể cắn răng không cam lòng cởi quần áo. Ánh mắt bén nhọn của Mạc Thiên Kình khóa chặt hành động trên người bọn họ, nuốt nuốt nước bọt.
Thượng Quan Quân Triết khó hiểu nhìn Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình vẫn nhìn những người kia chằm chằm, ánh mắt sắc như chim ưng vô cùng lạnh lùng.
Mấy người bọn họ đều đem quần áo cởi ra nhưng vẫn thấy không được tự nhiên lắm. Dù sao cởi quần áo ở trước mặt đàn ông cũng thấy hết sức quái dị!
Mạc Thiên Kình nhưng không có để ý đến vẻ mất tự nhiên của bọn họ, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm vào thân thể đang phơi bày tìm kiếm đáp án mà mình mong muốn. Khi thấy bắp chân tiểu Triệu chỗ vết cào thì nhíu nhíu mày.
"Tiểu Triệu, chân bị thương khi nào vậy?"
Tiểu Triệu cười ha ha, nụ cười có chút ngượng ngập.
"Buổi sáng cùng bà xã làm chuyện kia không cẩn thận bị móng tay của cô ấy sượt qua nên bị thương!"
Mạc Thiên Kình gật đầu:
"Được rồi mọi người đều mặc quần áo vào đi!"
Tất cả mọi người khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn mặc quần áo vào.
Mạc Thiên Kình nhìn mấy người bọn họ ánh mắt dừng lại trên người của tiểu Triệu.
"Tiểu Triệu, cậu kết hôn khi nào? Sao không mời chúng tôi đến uống rượu mừng?"
Ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329642/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.