Mạc Thiên Kình mở mắt ra nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Sính Đình, mồ hôi lạnh đầm đìa, gương mặt cau chặt, khổ sở sắp khóc!
"Sính Đình, em bị làm sao?"
Cơn buồn ngủ bỗng dưng biến mất toàn bộ, vén chăn lên, băng gạc máu trắng trên chân đã bị nhuộm đỏ, đỏ tươi đến chói mắt.
Mạc Thiên Kình vội vàng xuống giường mặc quần áo, ôm Sính Đình ra khỏi phòng, kêu lớn.
"Lão K, mau dậy, vết thương của Sính Đình rách ra!"
Lão K trong phòng nghe thấy Mạc Thiên Kình kêu, lập tức từ trên giường bậtdậy, xông ra mở cửa đầu tiên, nhìn thấy Mạc Thiên Kình ôm Sính Đình đira ngoài cửa, sắc hồng chói mắt chiếu vào mắt của anh, khiến anh vộivàng lao xuống lầu.
Thượng Quan Quân Triết và Thủy Nhi cũngtỉnh, người đã trải qua huấn luyện đặc biệt, thính lực rất nhạy bén, hơn nữa tính cảnh giác cũng rất cao, lật người rời giường, vội vàng xuốnglầu.
Mạc Thiên Kình đã ôm Sính Đình lên xe, lái xe chạy như điên đến bệnh viện.
"Lão K, xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt Thủy Nhi không được tốt, khóe mắt đều là quầng thâm, toàn thângiống như bị xe nghiền nát, đau đớn toàn thân, mà Thượng Quan Quân Triết lại là tươi cười hớn hở, vẻ mặt nhẹ nhàng khoan khoái.
"Chân của Sính Đình chảy máu, chúng ta nhanh tới bệnh viện!"
Lão Kvừa nói, vừa đi ra phía ngoài, lái xe của mình vội vàng đuổi theo.
"Chúng ta cũng đi!"
Thủy Nhi chịu đựng đau đớn trên người, chuẩn bị đi ra ngoài, Thượng Quan Quân Triết kéo cô .
"Em ở nhà, anh đi là được rồi, coi chừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329674/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.