Sính Đình nổi giận đùng đùng, đỏ từ mặt la đến cổ, may mắn Mạc Thiên Kìnhkhông nhìn thấy, "Mạc Thiên Kình, anh nói đi, tại sao anh nhớ tôi?"
Bọn họ chỉ là có quan hệ thân thể, chung đụng mười lăm ngày, chẳng lẽ sẽ có tình cảm gì sao?
Không phải là muốn thân thể cô chứ còn gì nữa!
Mạc Thiên Kình ở bên kia còn không kịp phản ứng, câu hỏi này của Ngọc Sính Đình là có ý gì, cau mày, nheo mắt.
"Anh. . . . . ."
Nhớ cô còn phải tại sao nữa sao? Anh chỉ là nhớ cô, muốn nhìn thấy cô, chẳng lẽ cũng không được?
Nghe giọng điệu của cô, hình như đối với việc anh nhớ cô cô rất bất mãn, chẳng lẽ là. . . . . .
"Ngọc Sính Đình, có phải em ở bên đó cùng Cody liếc mắt đưa tình?"
Nếu không tại sao khi anh nói anh nhớ cô, cô lại tức giận như vậy, tuyệtđối là có vấn đề, trong lòng Mạc Thiên Kình lập tức rất khó chịu, giọngnói cũng hơi quá khích rồi.
Sính Đình nghe anh hỏi , thiếu chútnữa muốn phun lửa, giận dữ hét lên: "Mạc Thiên Kình, cái đồ cặn bã này,tôi và Cody liếc mắt đưa tình lúc nào, con mắt nào của anh nhìn thấy,anh không cần ở đó mà vũ nhục tôi, nếu không tôi không khách khí với anh đâu!"
Thật đáng ghét!
Lỗ mũi Sính Đình như muốn bốc lửa,tên Mạc Thiên Kình này, anh ta cho mình là ai chứ, cư nhiên can thiệpvào chuyện riêng của cô, tồi tệ nhất là lại còn nói cô câu tam đáp tứ,cô câu tam đáp tứ với Cody lúc nào, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329823/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.