Sính Đình sầm mặt lại, nước mắt liền chảy ra, hai tay mãnh liệt đẩy MạcThiên Kình ra, lại phát hiện anh vẫn còn dừng lại ở cái mông của mình.Vừa thấy tức, vừa thẹn nhìn anh chằm chằm.
Lần đầu tiên của người đàn ông rõ ràng cũng phạm sai lầm, thật là làm cho cô mở rộng tầm mắt,chỗ chết người nhất chính là, cái mông của cô thật sự rất đau.
"Mạc Thiên Kình, anh ra ngoài!"
Sính Đình tức giận quát, Mạc Thiên Kình lúc này mới phản ứng được, rút vậtthể kia ra, lại phát hiện nơi nào đó càng thêm cứng rắn bành trướng.
"Lần này anh sẽ không lầm!"
Mạc Thiên Kình than nhẹ, dang rộng hai đùi cô ra, nâng cao chân của cô, nhắm trúng đích vọt vào!
"A! ! ! ! ! !" Sính Đình đau quá kêu to lên, người ta kêu là mất hồn, mà cô thế nào, so với heo bị chọc tiết còn khó nghe hơn.
Mạc Thiên Kình hưng phấn dừng ở trong cơ thể cô , nghe tiếng kêu thảm thiết của cô, cúi đầu hôn môi của cô, êm ái trằn trọc, Sính Đình cảm giác nửa người dưới của mình như bị xé rách vô cùng đau đớn, hai tay đẩy MạcThiên Kình ra.
Nhưng Mạc Thiên Kình đời nào cho cô cơ hội, vừahôn cô, vừa vuốt ve nụ hoa của cô, ở trong cơ thể cô từ từ chuyển động,mỗi một cái đều làm cho hai người khẽ run không dứt.
Sính Đìnhchưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác này, cảm giác tê liệt toàn thân,khiến cô không nhịn được than nhẹ ra tiếng, âm thanh mắc cỡ vừa ra khỏimiệng, liền cho Mạc Thiên Kình sự ủng hộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329836/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.