Hùng Khai Thạc mới vừa đụng đến tay cô, đột nhiên va vào ánh mắt của Thi Mị.Ánh mắt của Thi Mị sâu sắc, ý cười nhợt nhạt, nhưng trong con ngươi hàm chứa uy nghiêm đáng sợ.Trái tim của Hùng Khai Thạc như bị đồ gì đó đụng phải, cảm giác mãnh liệt khiến dục vọng trong anh ta rút đi một nửa.Anh ta thấy một luồng khí lạnh xộc lên từ gan bàn chân càng khiến người ta không rét mà run!Ánh mắt này......Làm sao có thể thuộc về một kẻ ngốc chứ!Sắc mặt của Hùng Khai Thạc thay đổi, anh ta đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang.Tiếng chuông điện thoại truyền đến từ trong túi của Thi Mị.Thi Mị ‘ồ’ một tiếng, nghiêng đầu ngây thơ đưa tay rút ra.Dáng vẻ này vẫn là dáng vẻ ngốc nghếch kia.Ở đâu có vẻ sắc sảo kia chứ?Trong lúc nhất thời, Hùng Khai Thạc nghi ngờ không rõ.Sau đó, anh ta phát hiện Thi Mị móc điện thoại ra, lại là điện thoại đời mới nhất?Điều kiện trong nhà của Thi Mị cũng không phải tốt, lúc đi học Thi Mị thỉnh thoảng còn không đóng nổi học phí, làm sao cô có thể mua được điện thoại di động đắt như vậy?"Alo, ông nội!" Thi Mị cười hì hì chấp nhận yêu cầu gọi video của ông cụ Thời, giọng nói ngọt ngào như sắp tràn ra mật.Hùng Khai Thạc nghe được giọng nói ngọt ngào của Thi Mị thì ý đồ không tốt mới đè xuống lại bị kéo lên một lần nữa, cả người nóng rực.Chỗ này không có cameras theo dõi.Bạch Nguyệt Khiết cho anh ta cơ hội này, cho dù anh ta làm gì với cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-sieu-sao-chong-truoc-anh-bi-loai/400644/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.