Cũng sao?Giọng nói không lớn, mang theo vài phần thăm dò cẩn thận từng li từng tí.Cô có vẻ như đang cố gắng muốn cười, nhưng nụ cười thật sự hơi khó, khóe miệng nhanh chóng xụ xuống.Quả thực còn khó coi hơn khóc nữa.Thời Lệnh Diễn không nhịn được nói một tiếng: "Không cười nổi thì đừng cười nữa."Thi Mị nghe được lời này, quả nhiên cô thu lại nụ cười khó khăn này, miệng nhỏ chép chép, nước mắt lã chã rơi xuống.Thời Lệnh Diễn lập tức cảnh cáo: "Không được khóc."Thi Mị lập tức im tiếng, đôi mắt to tròn nhìn anh, nhưng miệng lại mím chặt, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống không ngừng.Thời Lệnh Diễn nhìn dáng vẻ này của Thi Mị, lông mày nhíu chặt.Càng tệ hơn chính là vậy mà anh cảm thấy có chút dễ thương.Sau đó, Thi Mị từng bước từng bước đi đến.Ngón tay thon dài nắm lấy một góc áo tắm của Thời Lệnh Diễn , oan ức nói: "Chồng ơi, sau này Thi Mị sẽ ngoan, anh đừng vứt bỏ Thi Mị có được không?"Tâm trạng của Thời Lệnh Diễn càng thêm buồn bực, xúc động nói: "Ai nói tôi muốn vứt bỏ em?"Anh cũng chỉ muốn đưa cô đi mà thôi.Nhưng bây giờ, cô ngốc đáng thương này dường như có bóng ma tâm lý bị vứt bỏ.Đám người nhà họ Thi kia cuối cùng đã nuôi con thế nào vậy?Thi Mị khóc thút thít một lát, gật đầu nói lắp: "Họ.
.
.
.
.
.
Đều nói, cha mẹ của Thi Mị vứt bỏ Thi Mị, hu hu hu.........!Sau đó liền bị thiên lôi đánh, chết rồi, Thi Mị không muốn chồng bị.......!Sét đánh, hu hu hu.
.
.
.
.
."Thời Lệnh Diễn ︰".
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-sieu-sao-chong-truoc-anh-bi-loai/400652/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.