🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tách trà đã thấy đáy, Chúc Kinh Nho cũng không có ý định rót thêm, dừng lại ở mức vừa đủ là tốt nhất. Y đứng dậy, sửa soạn chuẩn bị tiễn Bách Thanh Lâm xuống cổng vườn hoa dưới tầng.

Trên đường đi có vị khách say xỉn lại bắt chuyện. Cậu ta nhào về phía Chúc Kinh Nho, lèm bèm mấy câu không rõ tiếng. Xung quanh quá ồn ào. Tiếng nhạc, tiếng DJ liên tục không dứt, Bách Thanh Lâm không nghe được câu hoàn chỉnh, chỉ bắt được vài từ.

“Bên trên” và “li.ếm”.

Chúc Kinh Nho đưa tay đẩy gã say kia trở lại sàn nhảy, sau đó y ngước lên nhìn Bách Thanh Lâm, vẻ mặt có chút vô tội: “Khiến anh chê cười rồi.”

“Không sao.” Đứng cạnh bên Chúc Kinh Nho, trông Bách Thanh Lâm càng thêm lạnh lùng và đứng đắn, rõ ràng không phải loại người chơi bời tùy tiện. Anh cụp mắt, hơi cau mày, nhìn Chúc Kinh Nho vài giây. Đoán chừng đối phương không nghe thấy, Bách Thanh Lâm bèn cúi người, vẫn duy trì khoảng cách, nói bên tai y: “Không cần tiễn nữa, chỉ còn vài bước, cậu về đi.”

“Được, vậy anh Bách đi thong thả nhé.” Chúc Kinh Nho đứng im tại chỗ, cảm nhận hơi thở nóng ấm của người đàn ông lướt qua vành tai với làn da gần cổ. Cảm giác rung động râm ran, tim đập quá ngưỡng cho phép.

Người đã đi rồi, Chúc Kinh Nho vẫn ngẩn ngơ ở đó. Y đưa tay chạm lên vành tai mình, chớp chớp mắt nghĩ tới tình huống xấu: Nhỡ đâu Bách Thanh Lâm là trai thẳng?

.

Bách Thanh Lâm đẩy cánh cửa kính, nhìn bốn phía xung quanh. Trong vườn trồng rất nhiều hoa cỏ. Đóa hướng dương vô cùng nổi bật, ngoài ra các màu trắng, hồng, tím đều đủ cả, thi nhau đua nở. Thế nhưng tất cả đều không đẹp bằng hình xăm trên cổ tay Chúc Kinh Nho.

Hình xăm hoa màu đỏ sẫm với thiết kế phức tạp, khéo léo quấn quanh cổ tay, mang thứ cảm giác khiêu khích tà đạo. Còn về phần lưng, eo, ngực, xương quai xanh mà anh nhìn thấy… Gia đình Bách Thanh Lâm theo nếp xưa, các vấn đề liên quan giáo dục giới tính gần như là không được đề cập. Bảo ngượng ngùng thì cũng không đến nỗi, chẳng qua anh quen duy trì khoảng cách đúng mực với người khác. Hôm nay là lần đầu tiên vô tình trông thấy người lạ khỏa thân, dù chỉ có phần thân trên.

Bách Thanh Lâm hờ hững nhìn những cây hoa kia, không hiểu sao lại nhớ đến người đàn ông lúc nãy bắt chuyện với Chúc Kinh Nho. Thái độ và nét mặt tán tỉnh đều có cảm giác không bình thường, cũng không quan trọng nên chắp vá “bên trên” và “liế.m” thành câu kiểu gì.

Chỉ có một điều có thể chắc chắn.

Khi từ chối gã ta, Chúc Kinh Nho vẫn giữ nụ cười trên miệng.

Hẳn là anh đã nghĩ nhầm.

.

Sau khi trở về căn hộ, Bách Thanh Lâm đi tắm nước nóng như thường lệ rồi ngồi ngay ngắn trên sofa xem thời sự. Đôi con ngươi đen láy như mặt giếng không gợn sóng, tay cầm cốc giữ nhiệt không động đậy.

Trễ mười lăm phút, bỏ lỡ biết bao tin phát lại, tất cả chỉ vì một ly sữa nóng. Cũng thật trùng hợp, màn hình điện thoại anh bật sáng, hiện lên một tin nhắn.

“Anh Bách về tới nhà chưa?”

.

Chúc Kinh Nho đứng trên ban công đếm lá cây ngân hạnh. Có quỷ mới biết đã có bao chiếc lá rụng xuống. Chuyện xu hướng tí.nh d.ục không tiện hỏi Đông Ngâm, dù sao cô nhỏ cũng không biết nhiều.

Đúng như dự đoán, tin nhắn gửi đi không có hồi âm.

Chúc Kinh Nho buông thõng tay, suy tính cả nửa ngày vẫn chưa nghĩ được gì. Lần đầu có người khiến y bó tay như vậy.

Chẳng qua, vô tình cắm liễu, liễu lại xanh.

9 giờ 59 phút, lời mời kết bạn Wechat bị từ chối trước đó bất ngờ được chấp nhận.

Bách Thanh Lâm gửi qua tin nhắn đầu tiên trước: Tin nhắn miễn phí rồi. ]

Chúc Kinh Nho đứng hình mất mấy giây, không đỡ được một câu đơn giản, phải cẩn thận suy nghĩ một lúc mới hiểu có ý gì. Sau đó y chẳng khác nào con cáo vừa trộm thịt thành công, sự bức bối tích tụ trong lồng ng.ực đã tan biến.

Y nhấn vào trang Khoảnh khắc của Bách Thanh Lâm, quả nhiên không có gì, ngón tay cầm điếu thuốc vẫn đeo chiếc nhẫn bạc đó.

Chúc Kinh Nho vội vội vàng vàng ẩn hết những video lẳng lơ của mình cũng như mấy bức hình khoe lưng, khoe xương quai xanh. Mấy phát ngôn không đứng đắn cũng ấn đi hết, chỉ còn lại mấy thành tích to lớn thời trẻ, cố gắng làm trang Khoảnh khắc giống người bình thường.

Sau đó, Chúc Kinh Nho mới từ tốn trả lời: Anh Bách ngủ ngon, mai gặp nhé. ]

Y nhìn chằm chằm màn hình khóa hồi lâu, không kìm được mà khẽ mỉm cười.

Nước ấm nấu ếch, kẻ nóng vội là kẻ thua.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.