Tách trà đã thấy đáy, Chúc Kinh Nho cũng không có ý định rót thêm, dừng lại ở mức vừa đủ là tốt nhất. Y đứng dậy, sửa soạn chuẩn bị tiễn Bách Thanh Lâm xuống cổng vườn hoa dưới tầng.
Trên đường đi có vị khách say xỉn lại bắt chuyện. Cậu ta nhào về phía Chúc Kinh Nho, lèm bèm mấy câu không rõ tiếng. Xung quanh quá ồn ào. Tiếng nhạc, tiếng DJ liên tục không dứt, Bách Thanh Lâm không nghe được câu hoàn chỉnh, chỉ bắt được vài từ.
“Bên trên” và “li.ếm”.
Chúc Kinh Nho đưa tay đẩy gã say kia trở lại sàn nhảy, sau đó y ngước lên nhìn Bách Thanh Lâm, vẻ mặt có chút vô tội: “Khiến anh chê cười rồi.”
“Không sao.” Đứng cạnh bên Chúc Kinh Nho, trông Bách Thanh Lâm càng thêm lạnh lùng và đứng đắn, rõ ràng không phải loại người chơi bời tùy tiện. Anh cụp mắt, hơi cau mày, nhìn Chúc Kinh Nho vài giây. Đoán chừng đối phương không nghe thấy, Bách Thanh Lâm bèn cúi người, vẫn duy trì khoảng cách, nói bên tai y: “Không cần tiễn nữa, chỉ còn vài bước, cậu về đi.”
“Được, vậy anh Bách đi thong thả nhé.” Chúc Kinh Nho đứng im tại chỗ, cảm nhận hơi thở nóng ấm của người đàn ông lướt qua vành tai với làn da gần cổ. Cảm giác rung động râm ran, tim đập quá ngưỡng cho phép.
Người đã đi rồi, Chúc Kinh Nho vẫn ngẩn ngơ ở đó. Y đưa tay chạm lên vành tai mình, chớp chớp mắt nghĩ tới tình huống xấu: Nhỡ đâu Bách Thanh Lâm là trai thẳng? . Bách Thanh Lâm đẩy cánh cửa kính, nhìn bốn phía xung quanh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2729983/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.