*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần mò đến chỗ cửa, sau khi xác định khi tới gần thì Nghiêm Lị Ly không hề có ý gì, cậu nhóc mới nhanh chóng mò mẫm mở cửa.
Nhưng chả mở được cái gì.
Căn phòng đặc biệt yêu cầu dùng chìa khóa để mở, đây là quy tắc chết của trò chơi.
Cậu nhóc nhụt chí xoay người, vừa ngẩng đầu thì suýt bị hù chết.
Còn sao nữa.
Nghiêm Lị Ly đứng sau lưng cậu nhóc, bàn tay duỗi đến trước mặt nhóc, trong lòng bàn tay đang nâng một chiếc chìa khóa chẳng biết đến từ đâu.
Cậu nhóc treo vẻ mặt đưa đám cầm lấy chìa khóa từ tay cô, run rẩy mở cửa. Chỉ trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, tam quan của nhóc bị điên cuồng đổi mới, lúc này bộ nhớ đã vượt quá dung lượng, đứng máy rồi.
Hứa Chanh kêu nhóc nhanh chút, sắp hết giờ rồi.
Cậu nhóc lau mặt, nhanh chóng mở cửa.
Nghiêm Lị Ly không có phản ứng gì.
Hứa Chanh nhẹ nhàng thở ra, xem ra cậu đoán đúng rồi.
Trò chơi này nói dễ nhưng không dễ, khó nhưng không khó. Hứa Chanh mang theo thi thể Nghiêm Lị Ly cùng cậu nhóc bước ra cửa, trước mắt bỗng tối sầm.
Đến khi lại nhìn thấy mọi thứ, cậu vẫn đang ngồi trên vòng đu quay, vừa lúc hết lượt chơi.
Hứa Chanh nhắm mắt, đứng dậy đi xuống.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-du-quay-nhap-tu-dau/175122/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.