Hai đạo trảm kích giằng co nhau trong mấy hơi thở, dường như là cân sức ngang tài, nhưng thực chất bản thân Lâm biết được, trảm kích của hắn vẫn yếu hơn Mắt Ưng một chút.
Đây đã là trảm kích mà hắn toàn lực phát ra rồi, mà hắn còn không dám chắc Mắt Ưng có toàn lực hay chưa, nhưng Lâm cảm giác người này vẫn chưa toàn lực phát ra trảm kích đâu.
Hắn không tin trảm kích của Mắt Ưng chỉ có nhiêu đó, hắn không biết người này đang có suy tính gì, mà còn không toàn lực, nhưng không ngại thần sắc của Lâm càng thêm trịnh trọng.
Hắn biết trận chiến này có thể là trận chiến khó khăn nhất của hắn từ trước tới nay rồi, cũng may có vẻ như trước đó Lâm đoán không sai.
Mắt Ưng quả nhiên muốn dấu dốt chút thực lực, như vậy thì cơ hội của Lâm tới, hắn chỉ cần cố gắng không thua là được.
Hai đạo trảm kích giằng co, sau đó từ từ triệt tiêu lẫn nhau, dù chỉ mới một lần đầu tiên va chạm, nhưng lực phá hoại của hai người tạo ra vẫn hết sức to lớn.
Hầu như xung quanh hai người, mặt đất không chỗ nào là không có vết nứt hiện ra, may mắn trung tâm hòn đảo này được cấu tạo bằng rất nhiều tảng đá lớn rắn chắc.
Tiếp đó Lâm cùng Mắt Ưng không có đình chỉ, người người liên tục cách không bộc phát ra trảm kích, nhưng Lâm trong âm thầm bắt đầu vận dụng chiêu thức vào trảm kích rồi.
Hắn cần phải tiếp tục gia tăng uy lực thì mới có thể tiếp tục thế cục cân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-du-trong-sinh-tinh-ha/1474554/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.