Phượng Khuynh Thành vẫn luôn trầm mặt đứng ở một bên, thấy lão quốc công tức thành như vậy, trước tiến lên đỡ lão nhân gia đi ra khỏi phòng; trong viện vốn hanh khô, bởi vì mùi thuốc đông y không dứt xông vào nhưng thật ra lại lộ ra vẻ rát lạnh không như trước đây làm cho người ta cảm thấy lạnh léo; Phượng Khuynh Khành không biết nói câu gì ở bên tai lão quốc công, lão nhân gia lập tức mở to mắt, dại ra nhìn cháu gái trước mặt.
Phượng Khuynh Thành đã dự đoán được lão nhân gia sẽ có bộ dạng như này, cười khổ tựa vào trong lòng lão quốc công giống như lúc còn bé vậy, một tay vuốt vuốt ngực cho hắn, như là làm ra cam đoan: "Ông nội, ngươi yên tâm! Ta sẽ bảo vệ tốt bọn họ!"
Mắt lão quốc công vốn có chút đục bỗng lóe sáng nhìn đại cô nương trong lòng, ngón tay có chút phát run vuốt ve tóc dài của hài tử trong ngực một chút, sau đó, lại nhìn nơi xa rồi chợt nói: "Hài tử, ông nội thật không biết nên báo đáp ân tình này của ngươi ra sao cho phù hợp!"
Phượng Khuynh Thành cười thẳng người lên, nhìn lão nhân gia trước mắt cho nàng cơ hội trọng sinh, còn thật sự một lòng cảm kích nói: "Ông nội không cần báo đáp ta, giờ là lúc ta nên báo đáp ông nội! Ông nội cho ta một cái nhà, cho ta thân nhân là ngươi cùng Tiểu Hoa, đây đối với ta mà nói, là trân quý nhất!"
Nhìn thấy hài tử có hiểu biết, lão quốc công gần như rơi lệ; bàn tay lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-duong-chi-nha-co-phu-quan-doan-tu/580752/chuong-53-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.