Edit: SamLeo-kun
Sáng sớm trời trong nắng ấm, văn phòng tổng tài tập đoàn Ôn Thị.
Ôn Nhiên mặt không thay đổi nhìn mấy vật dụng mẹ và bé sắp chất đầy phòng mình, chẳng nói được một lời.
Cô thư ký vẻ mặt tươi cười vô cùng thiện giải nhân ý, "tổng tài, anh xem hài lòng không? Đều là chút tâm ý của cấp dưới gửi tặng....!quý công tử?" A hình như quên hỏi tổng tài là con trai hay con gái oy (⊙v⊙)
Ôn Nhiên không lên tiếng tiếp tục xem văn kiện, cô thư ký đứng trước bàn làm việc rầu rĩ trong lòng đi cũng không được ở cũng không xong, tổng tài rốt cuộc vừa ý không vậy?
Lát sau, Ôn Nhiên nói, "là con trai, tuổi...!cũng không lớn, cô theo vậy mà chuẩn bị đi, đồ vật trong văn phòng tìm người đưa đến biệt thự ngoại ô của tôi.
Cảm ơn ý tốt của mọi người giúp tôi luôn."
Tiếp đó hình như chợt nhớ tới chuyện gì, "chút nữa nếu có một thiếu niên tóc đỏ khoảng 17 tuổi tới tìm tôi thì cứ để nó vào, rất dễ nhận biết, bộ dáng xấu xí còn đặc biệt phách lối."
"Vâng đã biết, tổng tài.
Tôi ra ngoài làm việc." Edxxit: xxxxSxaxmxLxexo-kxuxnx
Ôn Nhiên như có như không gật đầu, tầm mắt vẫn đặt trên văn kiện biểu tình chăm chú.
Qua báo cáo này, đứa con riêng kia lén lén lút lút động tay động chân không ít ở công ty, nhưng mà rốt cuộc vẫn còn quá trẻ thủ đoạn khá non lộ ra rất nhiều sơ hở.
May mắn là Ôn Chí Tân tuy vẫn chưa từng dưỡng dục anh nhưng thật tâm thật ý muốn giao công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-phoi-khi-anh-de-gap-cv-dai-than/1025813/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.