Tình Phong đội long mão cưỡi ngựa trắng dẫn đầu đoàn rước dâu, chàng ngọc thụ lâm phong khoác trên mình bộ long bào đỏ rực, từ hoa văn uốn lượn độc đáo cho đến những mẫu in loang lỗ đầy màu sắc đều được các bậc thầy chăm chút tỉ mỉ đến từng chi tiết, long phụng bay lượn từ đỏ rực đến vàng nhạt trông rất lộng lẫy.
Hai mươi thị vệ nối bước sau chàng, các cung nữ mặc trang phục hanfu vàng nhạt, hai người đi trước cầm cành thiên tuế, số khác đi sau cầm đèn lồng và rải cánh hoa, trời trong mát, gió lay động thổi xuống đất những cánh hoa mẫu đơn, ngựa trắng đội dải hoa hải đường đỏ rực dừng ở cổng phủ Vương Gia.
Tình Phong hồi hợp nhảy xuống xuống ngựa, chàng nhanh chóng bước vào phủ, Vua Lê cùng mọi người ra sân nghênh đón, Tình Phong sốt ruột quên mất cả lễ nghĩa, chàng vội lướt qua đám người rồi chạy sâu vào bên trong.
Vỹ Kiệt rất nhanh đuổi theo phía sau chàng, giọng nói trầm ấm mang theo căng thẳng: "Hoàng thượng... xin người dừng bước..."
Tình Phong bỏ ngoài tai những gì Vỹ Kiệt nói, chàng lo lắng đi qua ngã rẽ hành lang, miệng lẩm bẩm: "Sao lâu thế mà nàng còn chưa ra."
Ái Nhã và Xuân Hỷ dìu A Nam đi ra, Tố Bình đi ở bên cạnh, cô lên tiếng cất nhắc: "A Nam, kể từ bây giờ muội phải tuân thủ những gì mình đã học, muội rõ chưa?"
A Nam thở đều trong tấm khăn, cô nhẹ giọng đáp: "Vâng"
Tình Phong nhìn thấy A Nam, chàng mừng rỡ bước nhanh, miệng gọi lớn: "A Nam."
A
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-tinh-say-me/1605041/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.