Edit: Nguyệt Cầm Vân
“Hổ Tử, bên vương đình có tin tức gì không?”
Lăng Hổ cung kính trả lời: “Thiếu chủ, đã có tin tức rồi, bất quá có chút phiền phức.”
“Thế nào? Thác Bạt Chân chết rồi à?” Ngôn Tử Tinh ngậm nhánh cỏ trong miệng, ngồi trước bếp lửa bên ngoài trướng bồng, vừa chờ thịt dê nướng chín vừa thờ ơ hỏi.
“Không phải. Bất quá hắn bị tước đi thân phận nhị vương tử, hiện đang bị giam trong nhà lao của vương đình Tây Quyết. Thuộc hạ của hắn cũng bị đánh tan, nhưng cũng không có ai quy thuận những vương tử kia, chỉ là được sắp xếp trà trộn vào đội ngũ của lão Hãn vương.”
“Không ngờ Thác Bạt Uy còn chưa chịu an phận tuổi già, dã tâm chưa tắt ha. Xem ra chuyện lần này không đơn giản như vậy, nói không chừng muốn diệt trừ Thác Bạt Chân chính là chủ ý của ông bố đấy.” Ngôn Tử Tinh cười lạnh nói: “Đây gọi là gì nhỉ? Gừng càng già càng cay.”
Lăng Hổ nói: “Còn có chuyện này…” Việc này tựa hồ có chút khó nói, Lăng Hổ nhíu hết cả mày.
Ngôn Tử Tinh mất kiên nhẫn giục: “Có chuyện gì thì mau nói!”
Lăng Hổ đáp: “Đứa con trai bốn tuổi độc nhất của Thác Bạt Chân đã rơi vào trong tay Thác Bạt Ngọc.”
“Cái gì?” Ngôn Tử Tinh thoáng sửng sốt, hỏi: “Sao lại ở trong tay hắn? Lão Hãn vương không biết sao?”
Lăng Hổ đáp: “Sau khi Thác Bạt Chân bị bắt giam, liền lệnh cho đám tâm phúc sắp xếp đưa vợ cả và con của hắn quay về bộ lạc mình. Nhưng nghe nói giữa đường gặp phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-tinh-than/649826/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.